Cây Có Cảm Giác
Một số khoa học gia đã thực hiện một cuộc thí nghiệm đo chấn động của lá cành trước khi đem đốt, và họ khám phá ra rằng cây cối rung rất mạnh vì sợ hãi. Họ cũng làm một cuộc nghiên cứu khác và khám phá ra rằng mỗi khi một người hiền lành tử tế, yêu cây đi đến nơi nào trồng cây, cây cối nơi ấy có vẻ rất vui. Tuy nhiên, khi một người không thích cây hoặc có những tư tưởng không tốt đi đến, cây cối chỗ đó sẽ run sợ và phát ra từ trường kháng cự thay vì chào đón. Khoa học gia đã thí nghiệm cả hai từ trường, kháng cự và chào đón. Qua cuộc khảo nghiệm này mà họ biết cây cối cũng có cảm giác. Bởi vậy mới có người trồng cây giỏi, có người trồng không giỏi.
Một số khoa học gia đã thực hiện một cuộc thí nghiệm đo chấn động của lá cành trước khi đem đốt, và họ khám phá ra rằng cây cối rung rất mạnh vì sợ hãi. Họ cũng làm một cuộc nghiên cứu khác và khám phá ra rằng mỗi khi một người hiền lành tử tế, yêu cây đi đến nơi nào trồng cây, cây cối nơi ấy có vẻ rất vui. Tuy nhiên, khi một người không thích cây hoặc có những tư tưởng không tốt đi đến, cây cối chỗ đó sẽ run sợ và phát ra từ trường kháng cự thay vì chào đón. Khoa học gia đã thí nghiệm cả hai từ trường, kháng cự và chào đón. Qua cuộc khảo nghiệm này mà họ biết cây cối cũng có cảm giác. Bởi vậy mới có người trồng cây giỏi, có người trồng không giỏi.
Bây giờ kể quý vị nghe chuyện của tôi. Từ nhỏ tôi rất thích cây. Trước khi xuất gia, nhà tôi có một khu vườn rất rộng. Cỏ xanh mơn mởn, vườn tược đầy cây cối tốt tươi. Rất đẹp, dễ chịu lắm. Ngày nào tôi cũng tưới và siêng năng chăm sóc cho cây. Tôi không thích khi có ai làm hư cây cối. Tôi rất giận, bởi có thể cảm thấy sự đau khổ của cây và điều đó cũng làm tôi đau khổ. Tôi không thích như vậy. Thật ra chúng ta không nên làm hại cây cối nếu không có lý do. Tình Thương Hóa Nhiệm Mầu
Khi còn tìm kiếm Chân Lý ở Ấn Độ, tôi sống trong một am thiền, ở đó có một cái cây, loại mọc ngoài sa mạc, lá cây gai góc. Cây bị cắt nhừ tử mọc rễ không nỗi. Có loại cây ra rễ thêm nếu ta xén dưới lá một chút rồi để nó vô nước. Nếu xén trên lá, rễ sẽ không mọc. Lúc đó thấy tội nghiệp cho cây sa mạc đó. Nó rất đẹp và tôi thấy cũng tội. Nhưng người khác không muốn trồng vì rễ không chịu mọc, nó sẽ không sống nỗi. Một đồng tu trong am thiền nói rằng: "Nếu muốn, sao cô không đem về trồng thử? Cô làm được mà!" Tôi trả lời: "Thôi được, để tôi làm thử." Rồi tôi trồng nó xuống đất và nó sống lại. Thì ra nó vẫn sống trong suốt thời gian tôi ở đó, mặc dầu không còn rễ gì cả, vậy mà nó vẫn sống lại! Nhìn lá non mọc ra, tôi biết nó sống dậy một cách sung sướng. Bởi vì mỗi ngày tôi đều tọa thiền ở đó, niệm danh các vị Phật. Nó được ảnh hưởng, không cảm thấy buồn bã cho nên bắt đầu mọc lại.
Khi ở Mỹ, tôi sống trong một ngôi chùa Trung Hoa. Mới đầu không có cây trồng trong chậu, chỉ một hay hai cây nhỏ xíu, úa vàng, trồng mấy năm rồi mà vẫn nhỏ xíu, èo ọt. Có lẽ không đủ dinh dưỡng, không ai chăm nom, tưới nước. Không cần nghĩ ngợi, tôi bắt đầu tưới nước mỗi khi nhìn thấy bất kỳ cây nào. Ngày nào cũng tưới. Hai tháng sau, chúng nó lớn lẹ quá, phòng tôi đầy cây, không còn chỗ để mà ngồi nữa. Mọi người ngạc nhiên quá. Hồi đó tôi đâu có tiền bạc gì nhiều để mua thuốc bổ cho cây. Tôi cũng không phải là người chuyên môn trồng trọt. Tôi chỉ có tình thương, ngồi thiền, và mỗi ngày tưới nước, chẳng nghĩ ngợi gì nhiều. Nhìn lá mọc càng ngày càng lớn, nẩy thêm cây con. Khi đi, vì sợ không có ai chăm sóc nên tôi đem cho những người nào muốn lấy. Họ thích quá chụp ngay.
Còn một cây nữa nằm đó mấy năm rồi, không mọc gì bao nhiêu. Sau khi tôi đến ở, cành non bắt đầu trổ ra từ phía dưới. Rồi càng ngày càng cao. Khi tôi đi, người viện trưởng nói: "Cây này bự quá không đem cho được. Sau khi cô đi chắc nó chết quá." Tôi nói: "Có thể nó sẽ sống hai năm nữa." Và điều đó đã trở thành sự thật. Hai năm sau, tôi trở lại, cây đó cũng vừa mới chết. Lúc trở về thì quá trễ. Viện trưởng nói nó mới chết. Ông hỏi: "Có phải cô đi được hai năm rồi không?" Tôi nói: "Phải." Lúc đó tôi mới nhớ lại lời nói chơi ấy, quả thật nó đã chết sau hai năm. Thành ra, không thể nói rằng cây không có tình cảm. Vì tôi săn sóc cho chúng nó mỗi ngày, xum xê và xanh tốt. Lá cây thật bự, thấy khác với những cây bình thường. Tôi không cho chúng gì nhiều, ngoại trừ tưới nước mỗi ngày. Thỉnh thoảng còn dư nước trà, tôi cũng đổ vô cho chúng. Tôi cũng bới đất ngoài sân cho vào chậu. Bởi chúng mọc càng ngày càng lớn, nên tôi phải đổ thêm chất bổ. Thành ra, chúng nó lớn quá.
Sự Độc ác Sẽ Thiêu Hủy
Lúc bấy giờ có một người gây nghiệp chướng nặng nề bằng cách lấy nhà của một vị sư làm thành của riêng. Những người ở đó kỳ thị bà ta. Dù không được ai ưa, nhưng bà vẫn tới. Một hôm bà đến ngủ trong căn phòng có chứa tất cả chậu cây. Lúc đó không có thiền thất, cho nên tôi đem tất cả chậu cây bỏ ra ngoài, gần phòng tôi và một phòng khác. Bà chỉ ngủ ở đó một đêm. Thức dậy sáng hôm sau, tôi thấy nhiều lá đổi thành màu nâu rồi chết, giống như có người dùng lửa đốt hoặc giống để gần lò bếp, thấy như bị cháy dù không ai đốt. Tim tôi đau nhói. Tôi đem tất cả chậu cây cho viện trưởng xem, vị ấy nói rằng: "Chắc đông người quá không đủ dưỡng khí cho nó." Tôi nói: "Đâu có bao nhiêu người!" Ông không hiểu, tôi cũng chẳng muốn nói nhiều, chỉ lắc đầu và bỏ hết lá cây vào thùng rác. Quý vị thấy ghê không? Cả hai đều là người, tôi ngủ với cây mỗi ngày không có chuyện gì xảy ra. Tại sao bà đó tới ngủ mới một đêm thôi mà cây trở thành như vậy? Nhiều người đã ngủ ở đây mà họ đâu có làm hại cây qua đêm như vậy. Chúng tôi tọa thiền ở đây mỗi ngày rất nhiều mà chưa bao giờ bị sao. Nhiều người đã ngủ ở đây mà không bao giờ bị. Cho nên không phải vì lý do đông người.
Tư tưởng, nghiệp chướng nặng nề, độc ác có thể làm ảnh hưởng cây cối. Quý vị thấy mấy cây đó bị ảnh hưởng rất xấu, chuyện quá rõ ràng. Thử tưởng tượng đầu óc con người còn dễ bị ảnh hưởng tới mức nào. Vì lý do đó mà chúng ta cần phải thận trọng. Vì thế, đa số minh sư thích ẩn mình trên núi, đệ tử của họ cũng vậy, không thích xuống núi. Những vị chân sư rất ngại xuống núi. Nếu sống ở thành thị họ cũng trốn, không quảng cáo rằng có một vị minh sư vĩ đại đang sống ở đây. Càng nổi tiếng, minh sư càng muốn trốn. Càng nhiều người biết, các ngài càng trốn. Nếu không có nhiều người biết thì có lẽ họ không lo, nhưng nếu quá nhiều người biết họ càng cố gắng ẩn mình hơn nữa. Thật tình họ không thích. Từ trường của loài người vô cùng khủng khiếp. Một người có tư tưởng nặng nề, xấu xa và không tu hành có thể đốt chết kẻ khác.
Tu Hành Làm Lợi ích Chúng Sinh
Thành thử, đầu óc của chúng ta có ảnh hưởng tới kẻ khác. Đừng tưởng ăn chay là đủ. Nếu ăn chay mà không ngăn nỗi những ý nghĩ xấu xa thì cũng không ích lợi gì cả. Chúng ta nên thiền nhiều hơn. Khi Đức Thích Ca Mâu Ni nói: "Đừng làm bạn với những kẻ xấu. Đừng đến gần họ." Ngài muốn nói với những người mới bước vào con đường tu học. Bởi vì họ chưa đủ sức, lực lượng tâm linh của họ chưa đủ mạnh để bảo hộ cho chính họ. Tu thêm thì sẽ đỡ hơn. Càng tu nhiều, quý vị càng ảnh hưởng tới người khác.
Khi chúng ta thầm niệm Hồng Danh, nhiều người sẽ được lợi. Khi quen niệm rồi thì đi tới đâu người khác cũng được lợi, trong khi đó quý vị có thể không biết. Dù không biết họ, quý vị cũng đem lại lợi ích cho họ. Năng lực niệm năm vị rất là mạnh! Càng niệm nhiều thì càng có lợi và càng nhiều người được lợi. Nếu một người hiểu Chân Lý triệt để và hoàn toàn đắc đạo thì đẳng cấp toàn thế giới và tất cả nhân sinh sẽ được nâng cao. Dù những người khác không tu, họ cũng vẫn tiến bộ như thường.
The Secret of Vibration
Plants Experience Sensations
An experiment was once conducted by some scientists, who measured the vibrations of the leaves and stems of plants before burning them, at which time it was discovered that the plants shook very violently out of fear. They also did another research study and discovered that whenever a kind-hearted person who loved plants approached places where trees and plants were grown, the trees and plants would appear to be very happy. However, when someone who disliked plants or had unkind thoughts entered those places, the plants would tremble violently, and generate resisting instead of welcoming vibrations. Scientists have experimented on both resisting and welcoming vibrations. Because of this research, they know that trees also experience sensations. That is why some people can grow trees and plants while some others cannot.
Now I'm going to tell you my own story. Since childhood I have liked trees and plants. Before I became a renunciate, our house had a huge garden. The lawn was green and the garden was filled with green plants. It was very beautiful and comfortable. I watered every day and took very good care of the plants. And I disliked it the most when someone would harm them. I got very upset, because I could feel their pain, and that would hurt me, too. I don't like that. We really shouldn't harm plants without any reason.
Love Creates Miracles
When I was in India searching for the Truth, I lived in an ashram, where there was a tree, the kind that grows in the desert. Its leaves were full of thorns. It had been chopped so badly that it could no longer grow any roots. Some plants will grow roots if we cut them a little below the leaves and then put them in some water. But if you cut above the leaves, the roots will not grow. At that time I felt sorry for that desert plant. It was very pretty and I thought it was such a pity. But other people didn't want to plant it because its roots would not grow and it wouldn't be able to revive. One fellow practitioner at the ashram said to me: "If you wish, why don't you take it back and have a try? You have the power." I said: "Okay. I'll give it a try." I planted it in the soil and it came back to life. It was alive all the time when I was there, even though it had no roots at all. It was able to come back to life! Seeing its new leaves grow, I knew it had come back to life with joy. Because each day I had been there meditating and reciting the Holy Names, it was affected and didn't feel anything bad, so it started to grow again.
When I was in the United States, I stayed in a Chinese temple. Originally, there were no potted plants there, only one or two tiny, yellowish things, which had been planted for several years already but were still tiny, looking rather sickly. Perhaps they did not have enough nutrients, or perhaps nobody ever took good care and watered them. I didn't think twice and began to water as soon as I saw any trees. I watered them every day. Two months later, they had developed very quick, my room was filled with potted plants and there was no room for me to sit anymore. People were very surprised. At that time I didn't have any money to buy fertilizer for the plants. I was not a professional tree grower, either. All I had was love. I meditated and watered every day and didn't think much. I watched the leaves grow bigger and bigger, and the plants multiplied. By the time I left, I was afraid that there would be no one to take care of them, so I gave them away to the devotees. They were so happy that they grabbed them right away.
There was another plant that had been there for several years and didn't grow much. After I came, more branches began to grow on the lower part. It also grew taller and bigger. When I left, the abbot said, "This is too big to give away. But after you are gone it just might die." I said: "It will probably live for another two years." And my words came true. Two years later when I returned, the plant had just died. I came back too late. The abbot told me: "It just died." He asked me, "Has it been two years since you left last time?" I said, "Yes!" At that time I remembered what I had jokingly said, and it had really died after two years. Therefore, we can tell that trees have feelings. Because I took care of them every day, they grew very big and green. Their leaves grew so big that they became different than other ordinary plants. I didn't give them much except water every day. Sometimes when there was some leftover tea, I would give it to them, too. I would also dig some soil from outside and put it in the pots. Because they grew bigger and bigger, I gave them more nourishment. As a result, they grew too big.
Evil Brings Destruction
At that time there was a person who created heavy karma by taking a monk home to be her personal possession. People there discriminated against her. Even though nobody liked her, she would still come. One day she came and slept in the room where all the potted plants had been stored. At that time there was no seven-day retreat, so I put all the plants outside, close to my room and the other room. She only slept there for one night. When I got up the next morning, many leaves had turned a coffee color and died, as if someone had burned them with fire, or as if they had been too close to the cooking stove and looked burned, even though they were not really burned. My heart was hurting very much. I collected them all and showed them to the abbot, who said, "There were too many people and not enough oxygen" I said, " There weren't that many people." He didn't understand, so I didn't want to say too much. Shaking my head, I put all those leaves in the garbage. You see how formidable it was! We were both humans, but I slept with the plants every day and there was no problem at all. How come she came and slept for just one night and the plants became like that? You know, many people slept here and they didn't destroy our plants overnight. We meditate a lot here every day, and there has never been anything wrong. Many people used to sleep here and there was never any problem. So it wasn't because of too many people.
Heavy, evil thoughts and karma from humans can affect plants. You see, those plants were affected very badly and it was evident. It would not be hard to imagine how much more human minds can be affected. That's the reason we have to be very careful. That's why most masters like to hide in the mountains, as do their disciples. They don't like to leave the mountains. The real masters are reluctant to leave the mountains. If they live in the city, they also hide themselves and will not advertise that such and such a great master lives here. The more famous the master becomes, the more he wants to hide. The more people know about him, the more he hides. If he were not known to a lot of people, maybe he wouldn't care much. If he were known to too many people, he would try harder to hide. He really dislikes it. The human magnetic field is terrible. A person with heavy, evil thoughts and who doesn't practice can burn other people to death.
Spiritual Practice Benefits Sentient Beings
Therefore, our minds affect others. Don't think it's good enough for us to be vegetarian. It doesn't do us any good if we eat vegetarian food but can't stop evil thoughts. We should meditate more. Shakyamuni Buddha said, "Don't make friends with evil people. Don't get close to them." He was speaking to beginners in spiritual practice. Because they didn't have enough strength and their spiritual power was not strong enough for self-protection. More spiritual practice will help. The more you practice, the more influence you have.
When we recite the Holy Names silently, many people will benefit. When you are used to reciting them, wherever you go people will be benefited, while you might not know. Even when you don't know them, you still benefit them. The power of reciting the Holy Names is that great! The more you recite them, the more benefit there is and the more people will benefit. If a person completely understands the Truth and reaches full enlightenment, the level of the whole world and all of humanity will be elevated. Even if other people don't practice, they still make progress.
Hsin Dian, Formosa Ngày 21 tháng 7, 1987 (Nguyên văn tiếng Trung Hoa)
Khi còn tìm kiếm Chân Lý ở Ấn Độ, tôi sống trong một am thiền, ở đó có một cái cây, loại mọc ngoài sa mạc, lá cây gai góc. Cây bị cắt nhừ tử mọc rễ không nỗi. Có loại cây ra rễ thêm nếu ta xén dưới lá một chút rồi để nó vô nước. Nếu xén trên lá, rễ sẽ không mọc. Lúc đó thấy tội nghiệp cho cây sa mạc đó. Nó rất đẹp và tôi thấy cũng tội. Nhưng người khác không muốn trồng vì rễ không chịu mọc, nó sẽ không sống nỗi. Một đồng tu trong am thiền nói rằng: "Nếu muốn, sao cô không đem về trồng thử? Cô làm được mà!" Tôi trả lời: "Thôi được, để tôi làm thử." Rồi tôi trồng nó xuống đất và nó sống lại. Thì ra nó vẫn sống trong suốt thời gian tôi ở đó, mặc dầu không còn rễ gì cả, vậy mà nó vẫn sống lại! Nhìn lá non mọc ra, tôi biết nó sống dậy một cách sung sướng. Bởi vì mỗi ngày tôi đều tọa thiền ở đó, niệm danh các vị Phật. Nó được ảnh hưởng, không cảm thấy buồn bã cho nên bắt đầu mọc lại.
Khi ở Mỹ, tôi sống trong một ngôi chùa Trung Hoa. Mới đầu không có cây trồng trong chậu, chỉ một hay hai cây nhỏ xíu, úa vàng, trồng mấy năm rồi mà vẫn nhỏ xíu, èo ọt. Có lẽ không đủ dinh dưỡng, không ai chăm nom, tưới nước. Không cần nghĩ ngợi, tôi bắt đầu tưới nước mỗi khi nhìn thấy bất kỳ cây nào. Ngày nào cũng tưới. Hai tháng sau, chúng nó lớn lẹ quá, phòng tôi đầy cây, không còn chỗ để mà ngồi nữa. Mọi người ngạc nhiên quá. Hồi đó tôi đâu có tiền bạc gì nhiều để mua thuốc bổ cho cây. Tôi cũng không phải là người chuyên môn trồng trọt. Tôi chỉ có tình thương, ngồi thiền, và mỗi ngày tưới nước, chẳng nghĩ ngợi gì nhiều. Nhìn lá mọc càng ngày càng lớn, nẩy thêm cây con. Khi đi, vì sợ không có ai chăm sóc nên tôi đem cho những người nào muốn lấy. Họ thích quá chụp ngay.
Còn một cây nữa nằm đó mấy năm rồi, không mọc gì bao nhiêu. Sau khi tôi đến ở, cành non bắt đầu trổ ra từ phía dưới. Rồi càng ngày càng cao. Khi tôi đi, người viện trưởng nói: "Cây này bự quá không đem cho được. Sau khi cô đi chắc nó chết quá." Tôi nói: "Có thể nó sẽ sống hai năm nữa." Và điều đó đã trở thành sự thật. Hai năm sau, tôi trở lại, cây đó cũng vừa mới chết. Lúc trở về thì quá trễ. Viện trưởng nói nó mới chết. Ông hỏi: "Có phải cô đi được hai năm rồi không?" Tôi nói: "Phải." Lúc đó tôi mới nhớ lại lời nói chơi ấy, quả thật nó đã chết sau hai năm. Thành ra, không thể nói rằng cây không có tình cảm. Vì tôi săn sóc cho chúng nó mỗi ngày, xum xê và xanh tốt. Lá cây thật bự, thấy khác với những cây bình thường. Tôi không cho chúng gì nhiều, ngoại trừ tưới nước mỗi ngày. Thỉnh thoảng còn dư nước trà, tôi cũng đổ vô cho chúng. Tôi cũng bới đất ngoài sân cho vào chậu. Bởi chúng mọc càng ngày càng lớn, nên tôi phải đổ thêm chất bổ. Thành ra, chúng nó lớn quá.
Sự Độc ác Sẽ Thiêu Hủy
Lúc bấy giờ có một người gây nghiệp chướng nặng nề bằng cách lấy nhà của một vị sư làm thành của riêng. Những người ở đó kỳ thị bà ta. Dù không được ai ưa, nhưng bà vẫn tới. Một hôm bà đến ngủ trong căn phòng có chứa tất cả chậu cây. Lúc đó không có thiền thất, cho nên tôi đem tất cả chậu cây bỏ ra ngoài, gần phòng tôi và một phòng khác. Bà chỉ ngủ ở đó một đêm. Thức dậy sáng hôm sau, tôi thấy nhiều lá đổi thành màu nâu rồi chết, giống như có người dùng lửa đốt hoặc giống để gần lò bếp, thấy như bị cháy dù không ai đốt. Tim tôi đau nhói. Tôi đem tất cả chậu cây cho viện trưởng xem, vị ấy nói rằng: "Chắc đông người quá không đủ dưỡng khí cho nó." Tôi nói: "Đâu có bao nhiêu người!" Ông không hiểu, tôi cũng chẳng muốn nói nhiều, chỉ lắc đầu và bỏ hết lá cây vào thùng rác. Quý vị thấy ghê không? Cả hai đều là người, tôi ngủ với cây mỗi ngày không có chuyện gì xảy ra. Tại sao bà đó tới ngủ mới một đêm thôi mà cây trở thành như vậy? Nhiều người đã ngủ ở đây mà họ đâu có làm hại cây qua đêm như vậy. Chúng tôi tọa thiền ở đây mỗi ngày rất nhiều mà chưa bao giờ bị sao. Nhiều người đã ngủ ở đây mà không bao giờ bị. Cho nên không phải vì lý do đông người.
Tư tưởng, nghiệp chướng nặng nề, độc ác có thể làm ảnh hưởng cây cối. Quý vị thấy mấy cây đó bị ảnh hưởng rất xấu, chuyện quá rõ ràng. Thử tưởng tượng đầu óc con người còn dễ bị ảnh hưởng tới mức nào. Vì lý do đó mà chúng ta cần phải thận trọng. Vì thế, đa số minh sư thích ẩn mình trên núi, đệ tử của họ cũng vậy, không thích xuống núi. Những vị chân sư rất ngại xuống núi. Nếu sống ở thành thị họ cũng trốn, không quảng cáo rằng có một vị minh sư vĩ đại đang sống ở đây. Càng nổi tiếng, minh sư càng muốn trốn. Càng nhiều người biết, các ngài càng trốn. Nếu không có nhiều người biết thì có lẽ họ không lo, nhưng nếu quá nhiều người biết họ càng cố gắng ẩn mình hơn nữa. Thật tình họ không thích. Từ trường của loài người vô cùng khủng khiếp. Một người có tư tưởng nặng nề, xấu xa và không tu hành có thể đốt chết kẻ khác.
Tu Hành Làm Lợi ích Chúng Sinh
Thành thử, đầu óc của chúng ta có ảnh hưởng tới kẻ khác. Đừng tưởng ăn chay là đủ. Nếu ăn chay mà không ngăn nỗi những ý nghĩ xấu xa thì cũng không ích lợi gì cả. Chúng ta nên thiền nhiều hơn. Khi Đức Thích Ca Mâu Ni nói: "Đừng làm bạn với những kẻ xấu. Đừng đến gần họ." Ngài muốn nói với những người mới bước vào con đường tu học. Bởi vì họ chưa đủ sức, lực lượng tâm linh của họ chưa đủ mạnh để bảo hộ cho chính họ. Tu thêm thì sẽ đỡ hơn. Càng tu nhiều, quý vị càng ảnh hưởng tới người khác.
Khi chúng ta thầm niệm Hồng Danh, nhiều người sẽ được lợi. Khi quen niệm rồi thì đi tới đâu người khác cũng được lợi, trong khi đó quý vị có thể không biết. Dù không biết họ, quý vị cũng đem lại lợi ích cho họ. Năng lực niệm năm vị rất là mạnh! Càng niệm nhiều thì càng có lợi và càng nhiều người được lợi. Nếu một người hiểu Chân Lý triệt để và hoàn toàn đắc đạo thì đẳng cấp toàn thế giới và tất cả nhân sinh sẽ được nâng cao. Dù những người khác không tu, họ cũng vẫn tiến bộ như thường.
The Secret of Vibration
Plants Experience Sensations
An experiment was once conducted by some scientists, who measured the vibrations of the leaves and stems of plants before burning them, at which time it was discovered that the plants shook very violently out of fear. They also did another research study and discovered that whenever a kind-hearted person who loved plants approached places where trees and plants were grown, the trees and plants would appear to be very happy. However, when someone who disliked plants or had unkind thoughts entered those places, the plants would tremble violently, and generate resisting instead of welcoming vibrations. Scientists have experimented on both resisting and welcoming vibrations. Because of this research, they know that trees also experience sensations. That is why some people can grow trees and plants while some others cannot.
Now I'm going to tell you my own story. Since childhood I have liked trees and plants. Before I became a renunciate, our house had a huge garden. The lawn was green and the garden was filled with green plants. It was very beautiful and comfortable. I watered every day and took very good care of the plants. And I disliked it the most when someone would harm them. I got very upset, because I could feel their pain, and that would hurt me, too. I don't like that. We really shouldn't harm plants without any reason.
Love Creates Miracles
When I was in India searching for the Truth, I lived in an ashram, where there was a tree, the kind that grows in the desert. Its leaves were full of thorns. It had been chopped so badly that it could no longer grow any roots. Some plants will grow roots if we cut them a little below the leaves and then put them in some water. But if you cut above the leaves, the roots will not grow. At that time I felt sorry for that desert plant. It was very pretty and I thought it was such a pity. But other people didn't want to plant it because its roots would not grow and it wouldn't be able to revive. One fellow practitioner at the ashram said to me: "If you wish, why don't you take it back and have a try? You have the power." I said: "Okay. I'll give it a try." I planted it in the soil and it came back to life. It was alive all the time when I was there, even though it had no roots at all. It was able to come back to life! Seeing its new leaves grow, I knew it had come back to life with joy. Because each day I had been there meditating and reciting the Holy Names, it was affected and didn't feel anything bad, so it started to grow again.
When I was in the United States, I stayed in a Chinese temple. Originally, there were no potted plants there, only one or two tiny, yellowish things, which had been planted for several years already but were still tiny, looking rather sickly. Perhaps they did not have enough nutrients, or perhaps nobody ever took good care and watered them. I didn't think twice and began to water as soon as I saw any trees. I watered them every day. Two months later, they had developed very quick, my room was filled with potted plants and there was no room for me to sit anymore. People were very surprised. At that time I didn't have any money to buy fertilizer for the plants. I was not a professional tree grower, either. All I had was love. I meditated and watered every day and didn't think much. I watched the leaves grow bigger and bigger, and the plants multiplied. By the time I left, I was afraid that there would be no one to take care of them, so I gave them away to the devotees. They were so happy that they grabbed them right away.
There was another plant that had been there for several years and didn't grow much. After I came, more branches began to grow on the lower part. It also grew taller and bigger. When I left, the abbot said, "This is too big to give away. But after you are gone it just might die." I said: "It will probably live for another two years." And my words came true. Two years later when I returned, the plant had just died. I came back too late. The abbot told me: "It just died." He asked me, "Has it been two years since you left last time?" I said, "Yes!" At that time I remembered what I had jokingly said, and it had really died after two years. Therefore, we can tell that trees have feelings. Because I took care of them every day, they grew very big and green. Their leaves grew so big that they became different than other ordinary plants. I didn't give them much except water every day. Sometimes when there was some leftover tea, I would give it to them, too. I would also dig some soil from outside and put it in the pots. Because they grew bigger and bigger, I gave them more nourishment. As a result, they grew too big.
Evil Brings Destruction
At that time there was a person who created heavy karma by taking a monk home to be her personal possession. People there discriminated against her. Even though nobody liked her, she would still come. One day she came and slept in the room where all the potted plants had been stored. At that time there was no seven-day retreat, so I put all the plants outside, close to my room and the other room. She only slept there for one night. When I got up the next morning, many leaves had turned a coffee color and died, as if someone had burned them with fire, or as if they had been too close to the cooking stove and looked burned, even though they were not really burned. My heart was hurting very much. I collected them all and showed them to the abbot, who said, "There were too many people and not enough oxygen" I said, " There weren't that many people." He didn't understand, so I didn't want to say too much. Shaking my head, I put all those leaves in the garbage. You see how formidable it was! We were both humans, but I slept with the plants every day and there was no problem at all. How come she came and slept for just one night and the plants became like that? You know, many people slept here and they didn't destroy our plants overnight. We meditate a lot here every day, and there has never been anything wrong. Many people used to sleep here and there was never any problem. So it wasn't because of too many people.
Heavy, evil thoughts and karma from humans can affect plants. You see, those plants were affected very badly and it was evident. It would not be hard to imagine how much more human minds can be affected. That's the reason we have to be very careful. That's why most masters like to hide in the mountains, as do their disciples. They don't like to leave the mountains. The real masters are reluctant to leave the mountains. If they live in the city, they also hide themselves and will not advertise that such and such a great master lives here. The more famous the master becomes, the more he wants to hide. The more people know about him, the more he hides. If he were not known to a lot of people, maybe he wouldn't care much. If he were known to too many people, he would try harder to hide. He really dislikes it. The human magnetic field is terrible. A person with heavy, evil thoughts and who doesn't practice can burn other people to death.
Spiritual Practice Benefits Sentient Beings
Therefore, our minds affect others. Don't think it's good enough for us to be vegetarian. It doesn't do us any good if we eat vegetarian food but can't stop evil thoughts. We should meditate more. Shakyamuni Buddha said, "Don't make friends with evil people. Don't get close to them." He was speaking to beginners in spiritual practice. Because they didn't have enough strength and their spiritual power was not strong enough for self-protection. More spiritual practice will help. The more you practice, the more influence you have.
When we recite the Holy Names silently, many people will benefit. When you are used to reciting them, wherever you go people will be benefited, while you might not know. Even when you don't know them, you still benefit them. The power of reciting the Holy Names is that great! The more you recite them, the more benefit there is and the more people will benefit. If a person completely understands the Truth and reaches full enlightenment, the level of the whole world and all of humanity will be elevated. Even if other people don't practice, they still make progress.
Hsin Dian, Formosa Ngày 21 tháng 7, 1987 (Nguyên văn tiếng Trung Hoa)