Chúng ta từ Thượng Ðế sinh ra, đồng một thể với Thượng Ðế, dù chúng ta đã luân hồi sinh tử bao nhiêu lần, bôn ba rày đây mai đó, phân vân không biết mình đang thuộc nội đạo hay ngoại đạo, nhưng thật ra chúng ta vẫn luôn luôn sống trong Ðạo, chúng ta chưa bao giờ rời khỏi Ðạo.
Thiên Đàng hay địa ngục đều ở trong Ðạo, chẳng qua là đường đi xa một chút mà thôi. Cũng giống như sóng biển, những khi gió bão hoặc lòng đất chấn động mạnh, sóng biển dâng cao, nhưng thật ra sóng vẫn nối liền với biển, vẫn bồng bềnh trên mặt biển, vẫn hiện hữu trong biển. Rất có thể nó nghĩ rằng nó hay, nó không có quan hệ gì với nước, nhưng khi sóng buông mình xuống, nó sẽ trở về với biển hay sông, đây là điều rất hợp lý! Ðương nhiên sóng biển không biết chi về những chuyện này, nó rất ngây thơ cứ dập dồn chìm nổi, cho nên nó không có nghiệp chướng, không bị luân hồi, nó còn không biết luân hồi là gì nữa.
Vì đầu óc của chúng ta quá phức tạp, nghĩ rằng chúng ta tạo nên nghiệp chướng, không đồng một thể với Thượng Ðế, chúng ta là người tội lỗi, là "kẻ" thấp hèn, quên mất chúng ta mãi mãi hiện hữu bên đấng tối cao. Sau khi chúng ta vãng sanh, nếu chúng ta không có khái niệm luân hồi, không có ý niệm tham lam, chúng ta sẽ bay bổng trong không gian, nhất định không còn luân hồi nữa.
Luân hồi có là vì khái niệm đáng buồn cười của mình, đầu óc cố chấp, cứ cố tình bám lấy những điều còn khao khát. Chỉ vì linh hồn và đầu óc liên kết với nhau, vì muốn thể nghiệm, đầu óc nói: "Chúng ta chơi chưa đã" (mọi người cười), cho nên cả hai mới cùng nhau trở lại. Nếu đầu óc đã học xong, linh hồn sẽ biết, nó sẽ không phải trở lại nữa. Trước khi chúng ta ra đi, chúng ta đã chán chường cõi thế! Chúng ta đã hưởng thụ đủ rồi, không còn lưu luyến điều gì nữa. Chúng ta đã nghĩ thông suốt, đời đời kiếp kiếp đùa giỡn đã mệt mỏi lắm rồi, rồi lúc đó chúng ta nhất định sẽ không quay về nữa!
-- SMCH, Ðạo Tràng Lai Nghĩa, Bình Ðông, Formosa
We are born from God, and we are one with God. No matter how long we have run around in the cycle of transmigration, thinking we are heterodox or orthodox, we have never left the Tao (the Truth).
Heaven and hell are also in the Tao; they are only a little distance apart. Just like a wave in the sea. Sometimes, when there is a strong wind or when the earth moves vigorously, the wave will rise higher. Actually, it is still linked with the sea, still on the sea surface, still one with the water. It might think that it is great and no longer has any relationship with the water, yet when it falls down, it still has to go back to the water in the sea or river. This is very logical! Of course, the sea wave doesn't understand these things. It just rises and falls innocently, so it has no karma, and will not have to transmigrate. It doesn't know what is transmigration.
It is all because our mind is too complicated, thinking we are incurring karma, that we are separated from God, that we are sinful and lowly human beings. Then, we forget we are forever with God. If, after we die, we have no such concept about transmigration, and have no greed, we would float as if we were in the air, and definitely would not transmigrate again.
We transmigrate because of our senseless concepts; we cling to the mind and keep trying to grasp anything that it desires. The soul and the mind are connected. In order to experience, the mind says, "We have not yet finished with our game!" (Laughter) Then, both of them have to come back. When the mind has learned all its lessons, and the souls is aware, then they will not come back to learn again. We are tired of this world even before we leave! We have enjoyed everything and have no more attachment. We have realized it thoroughly: we are tired of fooling around here life after life. Then this time, we definitely won't have to come back again.
Spoken By SMCH, Pintung, Formosa, 1993 (Originally In Chinese)
Vì đầu óc của chúng ta quá phức tạp, nghĩ rằng chúng ta tạo nên nghiệp chướng, không đồng một thể với Thượng Ðế, chúng ta là người tội lỗi, là "kẻ" thấp hèn, quên mất chúng ta mãi mãi hiện hữu bên đấng tối cao. Sau khi chúng ta vãng sanh, nếu chúng ta không có khái niệm luân hồi, không có ý niệm tham lam, chúng ta sẽ bay bổng trong không gian, nhất định không còn luân hồi nữa.
Luân hồi có là vì khái niệm đáng buồn cười của mình, đầu óc cố chấp, cứ cố tình bám lấy những điều còn khao khát. Chỉ vì linh hồn và đầu óc liên kết với nhau, vì muốn thể nghiệm, đầu óc nói: "Chúng ta chơi chưa đã" (mọi người cười), cho nên cả hai mới cùng nhau trở lại. Nếu đầu óc đã học xong, linh hồn sẽ biết, nó sẽ không phải trở lại nữa. Trước khi chúng ta ra đi, chúng ta đã chán chường cõi thế! Chúng ta đã hưởng thụ đủ rồi, không còn lưu luyến điều gì nữa. Chúng ta đã nghĩ thông suốt, đời đời kiếp kiếp đùa giỡn đã mệt mỏi lắm rồi, rồi lúc đó chúng ta nhất định sẽ không quay về nữa!
-- SMCH, Ðạo Tràng Lai Nghĩa, Bình Ðông, Formosa
We are born from God, and we are one with God. No matter how long we have run around in the cycle of transmigration, thinking we are heterodox or orthodox, we have never left the Tao (the Truth).
Heaven and hell are also in the Tao; they are only a little distance apart. Just like a wave in the sea. Sometimes, when there is a strong wind or when the earth moves vigorously, the wave will rise higher. Actually, it is still linked with the sea, still on the sea surface, still one with the water. It might think that it is great and no longer has any relationship with the water, yet when it falls down, it still has to go back to the water in the sea or river. This is very logical! Of course, the sea wave doesn't understand these things. It just rises and falls innocently, so it has no karma, and will not have to transmigrate. It doesn't know what is transmigration.
It is all because our mind is too complicated, thinking we are incurring karma, that we are separated from God, that we are sinful and lowly human beings. Then, we forget we are forever with God. If, after we die, we have no such concept about transmigration, and have no greed, we would float as if we were in the air, and definitely would not transmigrate again.
We transmigrate because of our senseless concepts; we cling to the mind and keep trying to grasp anything that it desires. The soul and the mind are connected. In order to experience, the mind says, "We have not yet finished with our game!" (Laughter) Then, both of them have to come back. When the mind has learned all its lessons, and the souls is aware, then they will not come back to learn again. We are tired of this world even before we leave! We have enjoyed everything and have no more attachment. We have realized it thoroughly: we are tired of fooling around here life after life. Then this time, we definitely won't have to come back again.
Spoken By SMCH, Pintung, Formosa, 1993 (Originally In Chinese)