Ðôi khi chúng ta tu hành đến một đẳng cấp nào đó thường hay vấp phải chướng ngại. Ðừng để ý tới nó, cứ tiếp tục tu hành. Càng nhiều chướng ngại, chúng ta lại càng phải nên khiêm tốn, càng phải nên cố gắng tu hành. Có lúc thân thể bị bịnh, quý vị tự hỏi: "Sao tu nhiều hơn mà không khỏe hơn hồi truớc"? Chưa chắc! Có thể quý vị khỏe lúc đầu. Thí dụ như, mới gặp tôi là bệnh tật hết liền, rồi quý vị nghĩ mình nên tu lè lẹ (Sư Phụ cười) vì quý vị tham lam! Vì quý vị hết bịnh sau khi gặp tôi trong vòng năm phút, quý vị tưởng là tu hành nữa thì sẽ khỏe hơn. Ða số ai cũng để ý tới thân thể, sự an toàn và giàu sang cho chính mình. Họ nghĩ càng tu càng khỏe, càng mạnh, giống nhu Tiết Nhơn Quý (một vị tướng rất giỏi bên Trung Quốc thời xưa) hay Hẹc-quin (người có sức khỏe khác thường trong thần thoại Hy Lạp), chỉ cần nhấc tay lên một cái nhẹ là mười người té lăn ra. (Cười) Có người tưởng tượng là họ sẽ trở thành như vậy sau khi theo tôi tu pháp môn Quán Âm. Thì cũng sẽ được, nhưng họ cũng sẽ đạt đến những cảnh giới cao và sẽ trở thành rất khác!
Ðôi khi tới một đẳng cấp nào đó trong tiến trình tu học, thân thể chúng ta có thể cảm thấy không khoẻ gì cho lắm. Tại sao vậy? Như tôi đã nói trước đây, đó là vì "lực lượng" mạnh quá, thân thể yếu không chịu nổi. Khi chấn động trong thân thể thay đổi lẹ quá, chúng ta cảm thấy như bịnh. Nhưng không phải bịnh thật đâu, đừng có lo. Nếu lòng tin không vững, chúng ta sẽ rất dễ bỏ tu khi tới đẳng cấp này, vì chúng ta nghĩ rằng: "Ủa! Sao kỳ vậy! Theo Sư Phụ mà lại đau ốm nhiều hơn?" Không đúng! Ðó chỉ là chấn động của quý vị thay đổi mà thôi. Bên trong thân người này có rất nhiều chất độc, khí độc. Mỗi khi ghét hay tức giận người nào thì những khí độc này lưu lại trong thân thể.
Hồi nãy đang nói về nằm mơ, tại sao bây giờ lại nói về bệnh tật? Ðó là vì có những trường hợp bệnh tật được chữa trong mơ. Có một đồng tu, sau khi được truyền Tâm Ấn, không tới nữa. Nhưng đến khi đau ốm, hóa thân Sư Phụ tới chữa cho ông. Về sau hết bịnh, ông cảm động quá trở lại gặp tôi. Nếu không thì chúng ta đâu còn gặp ông ấy nữa. Ông ta đã biến mất sau khi thọ pháp rồi, vì không có lòng tin!
Hồi nãy đang nói về nằm mơ, tại sao bây giờ lại nói về bệnh tật? Ðó là vì có những trường hợp bệnh tật được chữa trong mơ. Có một đồng tu, sau khi được truyền Tâm Ấn, không tới nữa. Nhưng đến khi đau ốm, hóa thân Sư Phụ tới chữa cho ông. Về sau hết bịnh, ông cảm động quá trở lại gặp tôi. Nếu không thì chúng ta đâu còn gặp ông ấy nữa. Ông ta đã biến mất sau khi thọ pháp rồi, vì không có lòng tin!