Thật Sự Thương Ai Thì Hãy Để Họ Được Tự Do
Tôi không đem quý vị theo vì quý vị đông quá. Tim tôi ... (Sư Phụ cười) sẽ nát tan. Bây giờ đã bắt đầu tan nát rồi vì quý vị theo. Hãy tự chăm sóc cho mình. Săn sóc cho những người trong gia đình quý vị giống như săn sóc Sư Phụ vậy. Đó là cách phục vụ Thượng Đế tốt nhất. Bởi chúng ta không thể thương hết mọi người, thật vậy! Ý nói là tình thương cá nhân không mạnh nhiều. Cho nên, ít nhất cũng phải thương những người trong gia đình chúng ta hả? Nếu họ muốn gia nhập với chúng ta thì tốt, nếu không muốn cũng được. Vì tất cả đều là Thượng Đế, tất cả đều là Phật. Họ không cần phải làm những gì họ không muốn làm. Quý vị cũng vậy. Tất cả chúng ta đều tự do.
Tôi không đem quý vị theo vì quý vị đông quá. Tim tôi ... (Sư Phụ cười) sẽ nát tan. Bây giờ đã bắt đầu tan nát rồi vì quý vị theo. Hãy tự chăm sóc cho mình. Săn sóc cho những người trong gia đình quý vị giống như săn sóc Sư Phụ vậy. Đó là cách phục vụ Thượng Đế tốt nhất. Bởi chúng ta không thể thương hết mọi người, thật vậy! Ý nói là tình thương cá nhân không mạnh nhiều. Cho nên, ít nhất cũng phải thương những người trong gia đình chúng ta hả? Nếu họ muốn gia nhập với chúng ta thì tốt, nếu không muốn cũng được. Vì tất cả đều là Thượng Đế, tất cả đều là Phật. Họ không cần phải làm những gì họ không muốn làm. Quý vị cũng vậy. Tất cả chúng ta đều tự do.
Hãy để chúng ta tự do, để người nhà quý vị tự do, trong tâm thôi, nhưng vẫn phải giữ họ nghe? Bởi nếu quý vị có một gia đình êm ấm, một mối quan hệ thân thiết ngọt ngào với họ hàng, bằng hữu, quý vị sẽ cảm thấy rất sung sướng. Gần giống như Thiên Đàng vậy. Dù chúng ta tọa thiền, tuân theo giới luật, hay nếu chúng ta khai ngộ bên trong, nhưng trong cuộc đời vật chất, chúng ta vẫn cần bạn bè, vẫn cần tình thương và sự ấm áp riêng tư. Vì thế hãy chăm sóc kho tàng ở nhà quý vị. Đừng nghĩ rằng sau khi khai ngộ quý vị không cần ai nữa. Dù không cần đi nữa, cũng vẫn phải thương họ, vì họ cần quý vị. Cho nên, họ mới đến với quý vị. Chúng ta sống với người nào là vì có nhân duyên, vì chúng ta cần kết thân với nhau để học hỏi yêu thương nhau.
Nếu quý vị không thể thương yêu một người, thì có lẽ chỉ nên chăm sóc một con chó thôi. Để nó dạy quý vị cách thương yêu, một tình thương vô điều kiện. Con chó không cần biết quý vị ăn chay hay ăn xúc xích, nó vẫn thương yêu quý vị như thường. Tương tự vậy, chúng ta phải có sự cống hiến như vậy đối với người nhà của chúng ta. Sau một tuần lễ xa nhà, có lẽ quý vị cảm thấy gần gũi và quý mến họ hơn. Phải nên như vậy. Nên tiếp tục như vậy mỗi ngày trong đời sống. Hãy làm mỗi ngày thành một ngày đặc biệt. Đừng đợi họ hàng hay bạn bè đối đãi tử tế với mình, mà quý vị phải đối đãi tử tế với họ! Sao lại không? Vấn đề là chúng ta luôn luôn đợi người khác tử tế với chúng ta, rồi chúng ta bất bình, rồi khóc lóc. Chúng ta nên là người đối xử tử tế với họ, thì kết quả sẽ trông thấy ngay. Quý vị tin vào nghiệp chướng nhân quả mà.
Có thể khi mới bắt đầu cuộc hành trình trở về ngôi nhà tâm linh, quý vị cảm thấy gia đình có lẽ không hiểu quý vị. Nhưng quý vị phải hiểu họ. Nếu quý vị nghĩ mình đã khai ngộ, bây giờ biết nhiều hơn và khám phá ra tất cả những kiến thức bên trong, thì quý vị phải là người hiểu người nhà quý vị. Cho nên, đừng than thở với tôi nữa. Tất cả đều là Phật. Nếu họ chọn ở lại thế giới này lâu hơn để làm những công việc khác, những học hỏi khác, những hưởng thụ khác, thì hãy để họ làm. Không phải tất cả mọi người đều phải ăn chay, đều phải tu hành. Không phải ai cũng phải như vậy. Họ muốn làm gì thì họ làm. Hãy Để Mọi Người Theo Con Đường Mà Họ Chọn Lựa
Ai cũng có quyền tự do. Quý vị cũng được tự do chọn lựa đi hướng này, về phía Chân Thiện Mỹ. Họ được tự do chọn lựa đi lối khác. Phải hiểu điều này, và đừng cãi cọ nữa, đừng có thái độ phải-theo-tôi. Không ai phải theo ai hết. Chúng ta ai cũng phải theo chính mình, vì chúng ta là Phật, là con cái Thượng Đế. Họ theo con đường của họ. Đó là diễn tiến cuộc đời của họ, là họa đồ mà họ đã vẽ ra cho họ trước khi xuống thế giới này. Quý vị không có quyền can thiệp vào đường lối suy nghĩ của người ta, vào sự chọn lựa lối sống của người ta. Không phải vì có sự chọn lựa khác nhau. Chúng ta không nên cãi nhau.
Chúng ta thường có những quan niệm khác nhau, nhưng vẫn có thể thương nhau, không sao cả. Quý vị có thể thương loài chim, chó, mèo, voi, đủ mọi chúng sinh. Chúng không khác quý vị saỏ Chúng ăn uống khác với quý vị. Nếu quý vị thương một con voi, ép nó ăn đậu phụng, thì kỳ quá. Không công bình. Nó sẽ chết.
Bên Trung Hoa có câu chuyện một ông vua thương một con chim, thương nhiều tới nỗi ông bẫy nó bỏ vào lồng vàng gắn kim cương, cẩm thạch, ngọc lục, v.v... Và mỗi ngày đều cho nó ăn đủ thứ cao lương mỹ vị mà ông thích, như sườn nướng, bò bít tết, ham bơ gơ, khoai chiên... gì nữa? Gà chiên Kentucky. Ông cũng cho nó uống rượu whiskey, vodka, rum, v..v.. Vì đây là những thứ ngon nhất mà ông nghĩ là có thể cho con vật đáng yêu nhất của ông. Nhưng, như quý vị đã biết, chim không uống rượu whiskey. Hay là thời nay chúng cũng uống? Không. Chim không ăn thịt gà, chỉ ăn ngũ cốc gì đó, uống nước suối trong và ca hót, bay, hoàn toàn tự do trong bầu trời rộng và vũ trụ vô hạn chung quanh nó. Cho nên, nếu vị vua này thương con chim thì ông phải để nó tự do. Để nó được là nó - là loài chim. Để nó chọn cái gì nó muốn ăn. Để nó bay khi nào nó muốn bay. Để nó ngủ khi trời tối. Nó được sống với thiên nhiên và sung sướng.
Tương tự như chúng ta, điều gì tốt cho quý vị chưa chắc đã tốt cho người khác. Ăn chay, tọa thiền, tất cả đều tốt cho quý vị vì quý vị thích, có lợi cho quý vị. Nhưng người khác có thể không muốn thử. Cho nên, đó không phải là lý do quý vị xa cách họ. Quý vị phải luôn luôn bày tỏ tình thương của mình, bất kể họ đối xử chúng ta như thế nào. Cách chúng ta đối với họ mới là quan trọng, đúng không? Tại sao lúc nào cũng chỉ trích người khác, nói họ không tốt, họ xấu, họ ác? Đừng làm như vậy. Chúng ta phải làm việc mà chúng ta muốn làm, người khác làm điều mà họ muốn.
Hãy Tập Tình Thương Thành Thói Quen
Có một vị Minh Sư người Ấn Độ. Khi đi thuyền qua sông, ông trông thấy một con bò cạp. Đây là chuyện cổ tích Ấn Độ. Ông thấy một con bò cạp sắp chết đuối dưới sông. Ông đưa tay ra và cố đem nó lên thuyền. Con bò cạp cắn ông và ông thả nó rớt xuống, miệng la "Á! Á! Á!" (mọi người cười) Sau một hồi, vị Minh Sư bắt đầu bỏ tay xuống nước nữa, ráng cứu con bò cạp đáng thương sắp chết đuối. Nhưng nó lại cắn ông một cái nữa, ông la lên "Á! Á!" Nhưng sau một hồi, ông lại đưa tay xuống nước nữa, ráng vớt nó lên thuyền. Trước khi với tới con bò cạp, một đệ tử chặn lại: "Sư Phụ, đừng làm." Minh sư nói: "Sao không? Ta muốn cứu nó."
Người đệ tử nói: "Nó sẽ cắn thầy nữa đó, có không?"
Thầy nói: "ừ, nó sẽ cắn."
Đệ tử nói: "Vậy tại sao thầy lại cứu nó nữa? Thầy sẽ bị đau nữa đó."
Thầy nói: "Thói quen của bò cạp là cắn bất cứ gì đụng tới nó. Nó không thể thay đổi được. Còn thói quen của ta là giúp bất cứ kẻ nào tiếp xúc với ta. Ta cũng không thể thay đổi được." (Mọi người vỗ tay)
Cho nên, hãy có thói quen luôn luôn mở rộng lòng yêu thương của quý vị, bất kể người ta đối đãi với mình như thế nào. Đôi khi quý vị có thể cứng rắn. Vài người quá bướng bỉnh, vì sự hiểu lầm của họ làm quý vị đôi khi khó chịu, dù quý vị đã cố giải thích rồi. Tuy nhiên, đừng bao giờ quên tình thương yêu tử tế bên trong. Và hãy luôn luôn mở rộng lòng yêu thương từ bên trong bằng bất cứ cách nào, bất cứ khi nào có thể làm được, vì đó là quý vị, là con người thật của quý vị, là tình thương vô biên của Thượng Đế. Vì tình hình thế giới, vì sự cực nhọc của cuộc sống, của những thử thách gian nan mà chúng ta hàng ngày gặp phải, chúng ta hay có khuynh hướng quay về sống âm thầm với chính mình, ngăn chặn tình thương mà trước kia chúng ta có nhiều và khóa nó vào một chỗ.
Kể từ ngày hôm nay và kể từ ngày Tâm Ấn, kể từ bất cứ ngày nào, chúng ta phải mở cái khóa đó và thả tự do cho tình thương. Vì đó là cách duy nhất khiến đời sống quý vị hạnh phúc. Đó là giải pháp duy nhất. Nếu quý vị hỏi tôi làm cách nào để được hạnh phúc, thì đó là cách duy nhất, là mở khóa tình thương bên trong quý vị và để mọi người cùng chia sẻ. Bất kể người đó có khóa tình thương của họ hay không. Quý vị mở khóa của mình trước rồi sau đó họ sẽ mở khóa của họ. Không ai thật sự là một con người khó khăn cả. Không ai thật sự cực kỳ khó khăn và không động lòng bên trong. Họ chỉ bị dính chất độc của cuộc đời, va chạm với thế giới khó khăn, mà đóng kín tâm hồn họ và luôn luôn biện hộ cho mình.
Như con sò, khi bị đụng nó khép vỏ lại. Dù quý vị có muốn vuốt ve, an ủi, nó cũng lập tức đóng lại, vì thói quen. Giống như con chim, trước kia bị bắn thương tích rồi, nên mỗi lần trông thấy cành cây cong là nó sợ. Nó tưởng đó là cái cung. Nhưng từ bây giờ, chúng ta biết rồi. Chúng ta biết rằng dù có che chở chính mình bằng cái vỏ cứng bên ngoài và khóa chặt tình thương bên trong, cũng sẽ không làm cho chúng ta sung sướng. Nó sẽ không bảo vệ cho chúng ta. Chúng ta thà chết sung sướng còn hơn là sống trong đau khổ, phải vậy không? (Mọi người vỗ tay)
Hiểu Được Người Nhà Mới Là Quan Trọng
Hãy cố gắng hiểu người nhà quý vị, chồng, vợ quý vị. Nếu chồng quý vị nghiêm nghị, khó hòa thuận được với ổng, thì có thể vì công việc đòi hỏi quá nhiều, làm ổng mất sức và mất bình tĩnh. Quý vị hãy tìm coi điều gì khiến ổng như vậy, và có thể cố gắng giúp ổng. Hoặc vợ quý vị, là một người đàn bà yếu đuối, mong manh, trong sạch, nhưng vì tình trạng kinh tế, phải nhảy vào thế giới thô bạo của đàn ông, của sự tranh đua, của quyền lực, tìm kiếm danh vọng, nên bả thấy bớt đi nữ tính, hay biện hộ hơn, mệt mỏi hơn, và thương quý vị ít hơn. Quý vị phải tìm hiểu công việc ở sở ảnh hưởng bà như thế nào hoặc bất cứ gì ảnh hưởng bà, rồi giúp đỡ và bày tỏ lòng thương yêu, thông cảm. Đó là cách khiến cho tình thương của quý vị càng ngày càng lớn mạnh.
Và nếu quý vị là cha mẹ, con cái quý vị đang trong tuổi dậy thì, chúng đang có những thay đổi về kích thích tố trong người, nên chúng vụng về, và rất, rất là lo lắng, sợ hãi về những thay đổi trong giai đoạn từ thiếu nhi thành người lớn. Chúng sợ. Trong hạ ý thức, chúng biết chúng sắp sửa phải đối diện với đời trong một ngày rất, rất gần. Chúng không chắc là chúng có sẵn sàng chưa. Và bên trong, chúng rất thanh khiết, yếu đuối, mong manh như một chú gà con mới nở. Cho nên, hãy cố gắng hiểu sự khó khăn của chúng trong vấn đề ứng phó này, ráng đừng cộc cằn quá, đừng nghiêm khắc quá, đừng đòi hỏi nhiều quá, mà hãy nói chuyện với chúng, tìm hiểu điều gì đã làm chúng khổ tâm, điều gì thật sự làm chúng vui. Tôi không thể nói quý vị tất cả những chi tiết. Quý vị phải nghĩ ra phần còn lại.
Đôi khi quý vị lấy nhau lâu rồi, không còn nghĩ mình nên mua tặng vợ một bông hồng nữa. Nhưng quý vị nên mua, không phải vào ngày sinh nhật, mà bất cứ ngày nào. Hãy làm bả ngạc nhiên. Hay là đưa nhau đi ăn bên ngoài. Nếu ông chồng không đưa quý vị đi, thì bà vợ đưa đi. Đưa ổng đi ăn nhà hàng, mua tặng ổng một đóa hoa hồng, cho ổng ngạc nhiên chơi. Coi mặt ổng ngố như thế nào (Sư Phụ cười), ổng sẽ rất ngạc nhiên. Quý vị có thể thấy được phản ứng của ổng. Ngay cả con cái đôi khi cũng than phiền là cha mẹ không hiểu chúng. Đôi khi chúng theo Thanh Hải Vô Thượng Sư và bị cha mẹ cấm, chẳng hạn vậy. Không có gì phải lo. Quý vị cứ làm bổn phận làm con, mọi chuyện khác sẽ theo sau. Dù cha mẹ quý vị không thích thầy của quý vị, cũng không sao. Không thể nào tất cả mọi người đều thích tôi. Không thể nào.
Tôi không đòi hỏi gì cả. Quý vị thích hay không thích tôi, tùy ý quý vị. Tôi ít khi giao dịch với người thích hoặc không thích tôi, ai cũng như nhau. Họ thích tôi thì họ tới, không thích thì tránh xa. Rất giản dị. Nhưng quý vị phải làm bổn phận của một người con hiếu thảo. Mở cửa cho mẹ, mở cửa xe, mở cửa nhà, bất cứ lúc nào làm được, bất cứ khi nào trông thấy. Hay là dời ghế cho bả ngồi hay đẩy nó vào, đừng để nó như vậy khi quý vị đi ăn nhà hàng, chẳng hạn. Dù ở nhà cũng vậy. Hãy chăm sóc cho người già như vậy. Và họ sẽ cảm động trước tình thương của quý vị. Họ không cần phải tu theo tôi. Cha mẹ quý vị là những người độc lập, cũng như con cái quý vị, họ cũng là những linh hồn độc lập.
Họ đến với quý vị vì những lý do nào đó, chưa chắc là để tu hành cùng pháp môn với quý vị. Đó có thể không phải là lý do khiến họ xuống thế giới này, vào lúc này. Có nhiều lý do khiến con người sống với nhau, làm người trong gia đình, chồng vợ, anh em, bạn bè, họ hàng v.v... Một trong những lý do là tu hành với nhau. Đó chỉ là một trong những lý do thôi. Nó không luôn luôn là lý do trong tất cả lý do mà quý vị sống với nhau. Cho nên, nếu người nhà quý vị không muốn tu với quý vị, thì kệ họ. Hãy tử tế, thương yêu họ như cũ. Điều này quý vị phải làm, nếu nói là quý vị theo tôi. Vì đó là điều duy nhất mà tôi muốn, từ khi bắt đầu dạy, cho tới bây giờ và sẽ còn tiếp tục như vậy.
Và nếu quý vị không thể làm việc nhỏ này, thì đừng hỏi tại sao đời sống quý vị gặp khó khăn, tại sao gia đình quý vị không hòa thuận, tại sao họ hàng không nghe lời quý vị và không kính trọng thầy quý vị. Vì quý vị không là người đại diện tốt cho tôi, nếu quý vị không phục vụ họ, thương họ một cách vô điều kiện. Không phải làm và nghĩ rằng: "Được, ta sẽ thương yêu người đó để mai mốt người đó theo Thanh Hải Vô Thượng Sư" Không được. Đó không phải là vô điều kiện. Chúng ta phải làm vì phải làm, chúng ta phải làm vì nó là như vậy. Chúng ta phải làm vì chúng ta đại diện cho tình thương, không vì lý do gì khác. Chúng ta phải làm vì đó là cách, là phương tiện, là vũ khí duy nhất để phá tan mọi sân hận, mọi đau khổ, mọi phiền não trên thế giới và trong thế giới nhỏ bé của gia đình quý vị, như một đơn vị. Đó là lý do duy nhất mà quý vị phải làm. Không phải vì họ phải theo tôi, không phải vì họ phải thương quý vị lại, không phải vì họ nghĩ quý vị tốt. Không cần gì khác, mà thương yêu vì chính lý do đó.
Luôn Luôn Lắng Nghe Sư Phụ Bên Trong
Tôi biết một số quý vị vẫn còn câu hỏi, mà chỉ toàn là vô nghĩa. Bởi vì, như một số quý vị cũ đã biết, lúc đầu, khi mới Tâm Ấn, quý vị hồ hởi và nói: "Má, con muốn hỏi điều này, hỏi việc kia." Luôn luôn là như vậy. Nếu quý vị không có dịp hỏi hoặc có dịp hỏi tôi, thì vài năm sau, vài tháng sau quý vị nhìn lại thấy mình hỏi sao kỳ cục quá. Không cần phải hỏi nhiều như vậy, vì mọi câu trả lời quý vị đã có bên trong. Chỉ cần hướng nội, vì quý vị là vị Thầy của chính mình, vị Thầy từ Thiên Đàng. Quý vị không ai mà không là thầy. Không người nào trong thế giới này không phải là Minh Sư.
Nếu quả thật quý vị có câu hỏi và muốn hỏi tôi, quý vị có thể viết thư, bất cứ lúc nào. Quý vị có thể đem gửi hay không đem gửi, nhưng hãy viết xuống. Vì khi viết xuống, câu trả lời sẽ tới. Lắng nghe nó, lắng nghe trực giác của mình, lời nói bên trong âm thầm cho quý vị biết quý vị cần gì, nên làm gì từng giờ từng phút của cuộc đời. Quý vị cứ viết xuống những gì muốn hỏi, trình bày một cách rõ ràng những gì muốn biết và ngồi yên lặng một hồi, câu trả lời sẽ tới. Nếu quý vị ồn ào quá, chưa thấy câu trả lời, thì nó sẽ tới sau, khi quý vị yên tịnh, lúc tọa thiền. Không sao đâu. Quý vị trong tay Thượng Đế, trong vận mệnh của chính mình. Không có gì có thể xảy đến cho quý vị được. Hơn nữa, cuộc đời rất nguy hiểm, kết cuộc luôn luôn là chết! Cho nên, không có gì phải sợ cả. Chúng ta đã ở trong cuộc chơi nguy hiểm này rồi. Không người nào thoát khỏi. Kết cục, chúng ta cũng chết.
Quý vị đã ở trong cuộc rồi. Không gì khác có thể làm chúng ta sợ. Chúng ta tới không mang gì cả, đi không mang gì cả. Cho nên, việc xả bỏ là điều bắt buộc, luôn luôn như vậy. Phải nhớ đó. Chúng ta có thể chết ngày mai, hay bất cứ giây phút nào. Cho nên không có gì là quan trọng. Năm mươi năm nữa... đa số chúng ta cỡ tuổi trung niên, như tôi, tôi thuộc tuổi trung niên. Nhưng đừng cho ai biết! Cho chúng ta thêm năm mươi năm nữa, sáu mươi năm, thôi được, sáu mươi năm. Còn những người trẻ tuổi, không phải là tôi muốn quý vị chết trẻ đâu nghe. Ở lại mà làm việc. Khi chúng ta đi rồi, không có gì là quan trọng nữa. Nhiều thứ xảy ra 50 năm trước, 40 năm trước hay 30 năm trước, đối với chúng ta quan trọng cấp bách, nhưng hôm nay đâu có quan trọng nữa, đúng không? Tất cả những phiền não, bịnh tật, buồn bã, những ao ước không thể được đều mất hết. Tương tự như vậy, 50 năm, 60 năm kể từ bây giờ cũng sẽ mất hết, ra khỏi sự sống. Dĩ nhiên, chúng ta sẽ bắt đầu vào kiếp khác. Nhưng một khi chúng ta ra đi, thì sự hiện hữu này sẽ không là gì cả.
Thôi, tôi nói nhiều quá rồi. Chúc quý vị đi về vui vẻ và một năm mới vô cùng may mắn, thịnh vượng và khai ngộ. (Mọi người vỗ tay) Trước khi ra khỏi khách sạn, đừng quên cám ơn các nhân viên làm việc ở đây, bất cứ người nào quý vị gặp. Họ đã săn sóc cho chúng ta một cách đầy thông cảm và thật tử tế, dù chúng ta đông người như vậy. Đó cũng làm họ sợ. Cũng may là quý vị đã có hồ sơ tốt kỳ trước ở Chicago. Có thể vì thế mà họ cho quý vị vào. Nếu không quý vị đã đứng bên ngoài khách sạn, và chỉ đọc tên thôi.
Vì đây là khách sạn sang trọng. Họ nhận chúng ta như vầy là nhờ vào sự vô cùng tử tế, rộng lượng và tin tưởng của ban quản lý khách sạn. Chúng ta cũng chúc họ năm mới vui vẻ. Nếu quý vị thấy bất cứ người nào, hãy bắt tay chào họ. Ồ, mấy ngàn người nhiều quá, đừng bắt tay. (Mọi người cười) Chỉ cần chúc họ năm mới vui vẻ, nếu được. Nếu không được thì cầu nguyện cho họ trong tâm quý vị và cầu cho tất cả mọi người tại Hoa Kỳ cũng như trên thế giới. Thôi được rồi, thương quý vị. Cám ơn. Rất tiếc không khi nào quý vị cảm thấy đủ với tôi, quý vị sẽ không bao giờ. Quý vị là vậy đó. Mai mốt gặp nữa hả? Hãy nhớ săn sóc gia đình nghe. Cám ơn.
Let The Love Free
Spoken By SMCH In Los Angeles, CA, USA December 30, 1996 (Originally In English)
To Truly Love Someone is to Set Them Free
I don't have to take you with me because you're too many. My heart...(Master laughs)...would break. It is already beginning to break now because you're going.
Take care of yourselves. Take care of your family members like you would take care of me. That's the best way to serve God, because we cannot love everyone, really, I mean not personal love -- so strong. So at least we must love our family members. If they want to join us, it's all right; if they don't want to join us, it's all right because all of them are Gods, all of them are Buddhas (fully enlightened beings). There's no need for them to do anything they don't want to do. Same with you. We are all free.
Set yourselves free, set your family members free, in your heart only. But hold on to them because if you have a very nice family, very sweet relationship with your relatives and friends, you feel very happy. It's almost like heaven. Despite the fact that we meditate, we follow the precepts or if we're enlightened inside, in the physical existence we still need friends, we still need personal warmth and love. So take care of your "treasure" at home. Do not think that after you're enlightened, you don't need anyone. Even if you don't need, you must care because they need you. And that's why they're with you. The reason why we are together with someone is because there is an affinity, there is a necessity that we join together somehow to learn to love each other. If you cannot love a human being, maybe you just take care of a dog. Let him teach you how to love -- unconditional love. The dog would not care whether you are a vegetarian or whether you eat hot dogs. He loves you all the same.
Similarly, we must have such devotion for our family members. After one week of separation, you will probably feel more closeness to them and more appreciation. That should be so. And that should continue every day of your life. Make every day special. Don't wait for your relatives or friends to treat you nicely. You treat them nicely. Why not? The problem with us is that we always wait for someone else to treat us nicely. Then we're disappointed and cry. We should be the ones to treat them nicely and the result would be obvious. You believe in karma, the cause and the consequence.
Perhaps in the beginning of your journey to your spiritual home, you probably felt that maybe your family members didn't understand you. But you must understand them. If you think you are enlightened, you have better knowledge now and you've discovered all the knowledge inside, you must be the ones who understand your family members. So no more complaints to me. They are all Buddhas. If they choose to stay here longer in this world to do their other work and their other training, their enjoyment, let them be. They don't all have to be vegetarians, and don't all have to practice meditation. Not everyone must do it. They do what they want.
Allow Everyone To Walk The Path Of Their Choosing
Everyone has freedom. The same as you have freedom to choose to walk this way, to walk in Truth, beauty and virtue, they have the freedom to choose to walk the other way. You must understand this, and no more quarrels. No more "you-must-follow-me" kind of attitude. No one must follow anyone. We all have to follow ourselves, because we are the Buddha, we are God's children. They follow themselves. That's the course of their lives. Some have a "map" that they have charted for themselves before they descended into this world. You have no right to interfere into people's way of thinking and their choice of life-style; and not because of the different choice of life-style. We should not make a dispute between each other.
We can always have different opinions, but we can love each other -- no problem. You can love birds, dogs, cats, elephants, all kinds of beings. They are different from you, are they not? They eat differently to you. If you love an elephant and you force it to eat tofu, that's ridiculous. That's unfair for it. It'll die.
In China there is a story about a king who loved a bird so much that he trapped the bird and put it in a golden cage studded with diamonds, rubies, sapphires, etcetera. Every day he fed it all kinds of delicacies that he loved like spare ribs, beef steak, hamburgers, McDonald's chips, Kentucky chicken. He also fed it whiskey, vodka, rum, etcetera, because these were the best things that the king could think of to offer to his most beloved pet. But as you know, birds don't drink whiskey. Or do they nowadays? No. Okay. And birds don't eat chicken. Birds only eat some kinds of grain, drink pure spring water, and sing and fly in all freedom with the vast sky above it and limitless universe around it. So if the king loved the bird, he should have set it free. Let it be what it is -- a bird. Let it chose what it wants to eat. Let it fly whenever it wants to fly. Let it sleep when night falls. It lives with nature and it's happy.
Similar to us, everything good for you might not be good for someone else. Vegetarianism, meditation -- everything good for you because you like it, because it benefits you. But other people might not want to try. So that's no reason for us to be distant from them. You must always show your love, doesn't matter how people treat us. It's how we treat people that is important. Why just criticize people all the time and say that they're no good, they're bad, they're cruel. Don't have to. We have to do what we want to do. Other people do what they want to do.
Make Love A Habit
There was an Indian master. Once when he was crossing a river on a boat, he saw a scorpion -- this is Indian folklore. The scorpion was drowning in the river. He extended his hand and tried to take the scorpion into the boat for safety. The scorpion stung him and he dropped it, crying: "Ah! Ah, ah!" (Laughter) After a while, the master put his hand back into the water and tried to rescue the poor drowning scorpion. But the scorpion stung him once more and he cried, "Ah! Ah!" After a while, he extended his hand again into the water and tried to pick the scorpion up onto the boat for safety. Before he reached the scorpion, his disciple stopped him." Don't do that, master." The master said, "Why, I want to rescue it."
The disciple said, "It will sting you again, won't it?" The master said, "Yes, it will." The disciple said, "So why are you rescuing it? You will only suffer again." The master said, "The habit of the scorpion is to sting anything that touches it. It cannot change that. And my habit is to help anyone who comes in contact with me. I also cannot change that." (Applause)
So make a habit of always extending your loving kindness, doesn't matter how people treat you. You may be firm sometimes. Some people stubbornly disturb you sometimes with their misunderstanding, even though you have tried your best to explain. Nevertheless, never forget your loving kindness inside. And whatever way you can, and whenever possible, always extend this loving kindness from inside, because that is you, that's the real you, the unlimited love which is Godly. Because of the situation of the world, because of the hardships of life, of the trials and tribulations that we encounter daily, we tend to withdraw within ourselves and shield the love that we once had in abundance and lock it away somewhere.
From today, from the day of initiation, from any day, we must open that lock and let the love free. That is the only way to make your life happy. That's the only solution. If you ask me how to be happy, that's the only solution, unlocking the love within you and let everyone share it. It doesn't matter if he still locks his, she still locks hers, you open yours first and later, they will open theirs. No one is really a hard nut to crack. No one is truly very, very difficult and unrelenting inside. They just get "stung" by the poison of life, so-called contact with the difficult-to-exist world and they just close themselves and defend themselves all the time.
Just like an oyster. When you touch it, it closes. Even if you want to stroke it, comfort it, it just closes immediately out of habit. Just like a bird, if you shot it, wounded it before, every time it sees a bent tree or branches, it's afraid; it thinks it's a bow. But from now we already know. We know that even if we protect ourselves with the hard shell outside and lock our love inside, that won't make us happy. That won't protect us at all. We rather die happy than live miserably. (Applause)
Understanding Family Members Is Important
Try to understand your family members, your husbands, your wives. If your husband is serious and rather hard to get on with, maybe his work is too demanding for him, taxing his energy and nerves. You find out what drags him down and maybe try to help him. Or maybe your wife, being a woman; being so delicate, so fragile, so pure, but because of the economic situation, she has to plunk herself into the harsh world of men, of competition, of power, hunger and fame searching. So she feels less feminine than she should be. She feels more defensive and more tired, less passionate towards you. You also must find out how things affect her at work or anything that affects her. Then you help her, show your sympathy and understanding. That's how your love will grow stronger and stronger.
If you are parents, your children, when they grow through adolescence, they have a lot of changes in their hormones, in their bodies. They're clumsy, they are very, very anxious and scared about the changes from a child to an adult. It scares them. Unconsciously, they know they're going to face the world very, very soon and they are not sure whether they are ready for it. They're so pure, so weak inside, so fragile, like a newly hatched chick. Try to understand their difficulty in adapting, try not to be too harsh, not to be authoritative, too demanding; but talk to them, find out what is bothering them, what really makes them feel good. I cannot tell you all the details. You imagine the rest.
Like sometimes you have been married to each other for a long time, and you don't think you should buy your wife a rose anymore. You should! Not on her birthday, any day. Surprise her. Or take each other out for dinner. If the husband doesn't take you, then the wife takes. Yeah, take him to a candlelight dinner, buy him a rose, surprise him. See what an idiot he looks like (Master laughs), if he will look very surprised. You can see his reaction. Even the children, sometimes they follow Master Ching Hai and the parents forbid them and things like that. There's no need to worry. You just do your children's duty and then everything follows. Even if your parents don't like your teacher, it's okay. It's not possible that everyone likes me, not possible.
I don't expect anything. You like me or not like me -- it's up to you. I hardly have contact with the people that like me or not like me, the same. They like me, they come; don't like me, stay away. Very simple. But you must do the children's filial duty. Open the door for the mother -- car door, house door -- whenever you can, whenever you see. Move the chair out for her to sit on or push it back in. Don't let it stay there. When you go to restaurants, or even at home. Take care of the elderly in this way, and they will be touched by your love. They don't have to follow me. Your parents are independent individuals as well as your children, also independent souls.
They came to you for some reason, not necessarily to practice the same method with you. That might not be their reasons for coming to this world at this time. There are many reasons for human beings to be together, as family members, as husband and wife, as sisters, brothers, friends and relatives, etcetera. Among them is to practice together. That's just one of the reasons, and it's not always included in all the reasons that you have to be together. So if your family members are not willing to practice with you, let them be. Be kind to them, love them as usual. This you must do, if you say you follow me. That has been the only thing I've wanted since the beginning of my teaching up till the present day, and it will continue to be so.
If you cannot do this little thing, then don't ask me why you life is in trouble; why your family is not in harmony; why your relatives don't listen to you and respect your Master. You don't make a very good representative of mine if you don't serve them, you don't love them. Serve them and love them unconditionally, not with the thinking that "Okay, I'm going to love her so she will follow Master Ching Hai." No, that's also not unconditional. We have to do it because we must. We have to do it because that's the way it has to be. We have to do it because we have to represent love and nothing else. We have to do it because that's the only way, means and weaponry to destroy all hatred, all discomfort, all troubles in this world and in your small world as a family unit.
That's the only reason you must do it. Not because they have to follow me, not because they have to love you in return, not because they think you are great. No need for anything else, but to be loving for the reason itself.
Always Listen For The Inner Master
I know some of you still have some questions, which are all nonsense. Some of you older initiates know, in the beginning when you first get initiated you are eager to come and say, "Mama, I want to ask this, ask that," all the time. If you don't have the opportunity to ask me, or you had the opportunity to ask me, a few years, a few months later, you look back and see how ridiculous you were. There's no need at all to ask so much, because all the answers you get inside. You just look inside, because you are the master of yourselves, master from heaven. None of you are not a master. None of the people in this world are not the master.
If you really have questions and you want to ask me, you can write a letter, anytime. You can send to me or not send to me, but write it down; because as soon as you write it down, the answer will come. Listen to it, listen to your intuition, the inner voice, which is quietly telling you what you need, what you should do at every moment of your life. Just write down what you want to ask, formulate clearly what you want to know, and sit quietly for a moment and the answer will come. If you're too noisy and you couldn't get the answer yet, it will come later, when you're still, when you meditate. No problem. You are in God's hands. You are in your own destiny. There's nothing that can befall you. Besides, life is dangerous -- it always ends deadly. So nothing else to fear. We are already in a dangerous game. No one escapes it. In the end, we die.
You are already in it. Nothing else can make us fearful or afraid. We came with nothing, we will go with nothing. So renunciation is a must, all the time. Must remember this. We might die tomorrow, or any second, so there's nothing really so important. Most of us are middle aged, like me -- I mean I'm old for middle aged, but don't tell anyone this. I give us fifty more years, all right, sixty. And for the young people, I don't wish you to die so young. Stay there, do some work. When we are gone, nothing matters anymore. So many things that have happened, that mattered to us so urgently -- fifty years ago, forty years ago or thirty years ago, they don't matter anymore today, right? All the sorrow, all the sickness, all the sadness, all the impossible desires -- gone. Similarly, fifty, sixty years from now, also gone. Gone out of existence. Of course, we will begin in some other existence. But this existence will not matter to us at all once we've left.
Okay, I've talked too much. I wish you a happy journey home and a very lucky, prosperous, enlightened new year. (Applause)
Before you leave the hotel, don't forget to thank the staff members, whomever you meet. They took care of us so kindly and so understandingly, even though we are such a huge crowd. It scared them somewhat. It's good that you had a good record last time in Chicago. Maybe that's why they let you in. Otherwise you'd be standing outside of the hotel, just reading the name only.
This is a very high class hotel. For them to accept us like this, it's very generous, kind and trusting of the hotel management. We also wish them a happy new year. If you see any of them, just shake hands, good-bye. Oh! Too many thousands of people -- don't shake hands. (Laughter) Just say, "Happy New Year" if you can. If you cannot, pray for them inside your heart, and pray for everyone in America as well as the world. That's it. Love you. (Applause)
Thank you. Sorry you can never have enough of me. You never will. That's the way you are. See you. Remember, take care of your families. Thank you.
釋放你的愛
清海無上師以英文講於美國加州洛杉磯共修會1996.12.30
‧愛是讓他自在解脫‧允許別人走自己所選的路
‧養成愛的習慣‧了解家人是很重要的‧永遠聽從內在明師
愛是讓他自在解脫
因為你們人太多了,我不能帶著你們和我在一起。我會心碎(師父笑),你們要離開了,我已經開始傷心了!
好好照顧自己,好好照顧家人如同照顧我一般,那就是侍奉上帝最好的方法。因為我們無法愛護每一個人,真的,我並非指那種個人強烈的愛情,所以至少我們必 須愛護自己的家人。如果他們願意加入我們的話,很好,如果他們不願意加入我們,也沒關係,因為他們全都是上帝,他們都是佛。他們不需要做任何他們不想做的 事。同樣的,你們也是如此,我們都是很自在的。
讓你自己自在,也讓你們的家人自在,把理想放在心裡,還是要和家人和平相處。因為如果你有一個很好的家庭,和親戚朋友保持很良好的關係,你會覺得很快 樂,好像在天堂一般。我們除了打坐、持戒、內邊有開悟之外,在這個物質生活裡,我們仍需要朋友、我們需要有個人的溫情和愛。
因此要照顧你們家中的「寶」,不要認為你們開悟之後,就不再需要任何人了。即使你真的不需要,你仍然要照顧,因為他們需要你,所以他們才會和你們在一 起。我們之所以會和某些人在一起,是因為有緣的關係,有這個必要,所以我們才會聚在一起學習如何互助互愛。如果你無法愛人類,或許你就養隻狗,讓牠教你如 何去愛、無條件的愛。小狗不會管你是否吃素或吃熱狗,牠還是一樣愛你。
同樣地,我們也應這般地愛我們的家人。經過了一週的分離,或許你們會感到與他們更親近,更加珍視他們,理當如此。而你們每天都應當繼續保持下去,讓每一 天都很特別。不要等著你們的親戚朋友對你好,而你要對他們好,為什麼不這麼做呢?我們的問題是,我們總是等待著別人對待我們很好,然後失望垂淚。反過來, 我們應該對別人好,那樣結果就會非常顯著,你們都相信因果,有因就有果!
或許在你們踏上靈修歸鄉之旅的最初,你們認為家人都不能瞭解,但是你們應該瞭解他們;如果你們認為自己現在已經開悟了,你們現在懂得更多,內邊已經全部 瞭解了,那你更應該要瞭解你們的家人。所以不要再向我抱怨。他們也都是佛,如果他們選擇要久留在這個世界,繼續做他們其它的工作、或其它的訓練、或是享受 這個世界,就讓他們自在。他們毋須全部都吃素、修行打坐,並非每個人都必須如此。他們做自己想做的。
允許別人走自己所選的路
每個人都有自由,如同你也有自由選擇走這條追求真善美之路,他們也有自由來選擇走其它的路。你們必須瞭解這一點,不應該再爭吵,不應有「你必須跟隨我」 的這種態度。沒有人應該跟隨任何人,我們都應該跟隨我們自己,因為我們都是佛、都是上帝的子女,他們應該隨著自己的意志而行,那是他們的人生旅程,在他們 下來這個世界之前就已經規劃好了的路程,你無權干涉別人的想法和他們選擇的生活方式;並非為了對生活方式可有不同的選擇,而是我們不該互相爭論。
我們可以各自有不同的意見,但仍彼此相愛,沒有問題。你們可以喜愛小鳥、小狗、小貓、大象和所有的眾生,牠們也都和你不相同,不是嗎?牠們跟你所吃的也不一樣,如果你愛一隻大象,就強迫牠吃豆腐,那太荒謬了!對牠太不公平了,牠會死掉!
中國有一個故事,關於一位國王,他非常喜愛一隻小鳥,將牠捉來關在一個黃金製的籠子裡,上面綴滿鑽石、紅寶石和翠玉等等。每天都餵牠吃各種他自己喜歡吃 的山珍海味,像是牛排、豬排、漢堡、麥當勞薯條、肯塔基的炸雞,他每天還餵它喝威士忌、伏特加、蘭姆酒等等,因為國王認為這些就是他所能給他最愛的寵物最 好的東西。
不過如你們所知,小鳥不喝威士忌,或者現在的小鳥會喝酒?沒有,好。小鳥也不吃雞肉,牠們只吃一些穀類,喝一些純淨的泉水,在廣大的天空和無垠的穹蒼之 間自由自在的歡唱飛翔。如果這位國王真的愛這隻小鳥的話,他應該放牠自由,讓牠過著一般小鳥應有的生活,自己選擇喜歡吃的東西,隨時都能展翅高飛,夜晚來 臨時能安然入睡,快樂地生活在大自然之中。
同樣地,我們也是如此,對你而言很好的每樣事物,不一定對別人也很好。素食、打坐、和每樣對你很好的事物,是因為你喜歡,而且對你有益,可是別人也許不 願嘗試,這不是使我們遠離他們的理由。你們必須一直表現出你們的愛心,不管別人如何對待我們,我們如何對待別人才是重要的。為什麼老是批評別人這裡不好、 那裡不好、他們都很壞、很冷酷無情,毋須如此。我們應做我們想要做的,別人做他們想要做的。
養成愛的習慣
有一位印度的明師,這是一個印度民間故事,有次他搭船渡河,看到一隻蠍子掉在河裡,那時他伸出手想救牠到船上來才安全,那隻蠍子螫了他一口,他就鬆了 手,痛得哇哇大叫(大眾笑)。過了一會兒,那位明師再度伸手到水裡去,想救那隻溺水的可憐蠍子,那隻蠍子又再度螫了他一下,他又哇哇大叫。又過了一下子, 又再次伸手到水中去救那隻蠍子上船,救蠍子一命,在他碰到那隻蠍子之前,他的徒弟阻止他說:「不要啊!師父!」那位明師說:「為什麼?我要救牠。」那位徒 弟說:「牠還會再螫你的,不是嗎?」那位明師說:「是啊,牠會啊。」那位徒弟說:「那為什麼你還要救牠呢?你還會再受苦一次。」那位明師回答:「去螫任何 碰到牠的東西,是蠍子的天性,牠改不了;而幫助任何前來求助於我的人,是我的天性,我也改不了。」(大眾鼓掌)
因此要養成一種時時發展慈悲愛心的習慣,不論別人如何對待你。有時候你會很堅決,因為有些人很頑固,即使你已經盡最大的努力向他們解釋,他們還是有所誤 解而困擾你們。不過儘管如此,不要忘了你們內邊的慈悲愛力,不管何時何地,要一直儘量發展這個內在的慈悲愛力,因為那就是你們的本質,那才是真正的你,那 種來自上帝的無盡的愛力就是你們本身。由於這世界的情況、生活的艱辛、和我們日常遇到的嚴格的考驗,我們可能會退縮不前,把我們以往那些滿滿的愛心藏起來 鎖在某處。
從今天起,從你們印心之日,每一天我們都要打開那個鎖住的地方,釋放出你們的愛,因為那是使你們生活快樂唯一的方法,沒有別的辦法。如果你們問我如何快 樂,這就是唯一的解決之道:打開你們內在的愛力,與每個人分享。無論這個人繼續鎖住他的愛,或是那個人繼續鎖住她的,你們必須先打開你們的愛心,之後他們 也會打開他們的心。沒有人真的像是難以打開的堅果,沒有人的內心真的那麼硬、無動於衷,他們只因遭受日常處境之苦,世道艱難,為了保護自己,只好一直封閉 自我。
就像蚌一樣,你一碰牠,牠就把殼關起來,不論你想打它,或是想安撫它,出於習慣,牠馬上就關閉起來了。又像小鳥,如果你射牠、過去傷害過牠,牠每次看到 彎彎的樹或樹枝,就很害怕,牠會以為那是弓。不過從現在起,我們已經知道了,即使我們外面用很堅硬的殼來保護自己,把我們的愛心鎖起來,也不會使我們快 樂,一點也不能保護我們。我們寧可快樂地死去,也不願痛苦地活著(大眾鼓掌)。
了解家人是很重要的
要儘量去瞭解你們的家人、你們的先生和太太。如果你的先生生性嚴肅,難以相處,也許是他的工作太勞累了,耗損他的元氣和精神,你要找出使他陷入低潮的原 因,試試看能不能幫助他。或是你們的太太,身為一個婦女,比較細緻、柔弱、純真,卻為了經濟上的情況,不得不投入這個男性為主的殘酷的世界,競爭、權力、 生存和名利的追逐,使她覺得比較缺乏應有的女人味,要更有防衛性、也更累,因而減少了對你的熱情。你也必須找出她的工作如何影響她,或是任何會影響她的 事,並幫助她,表現出你的同情和體諒,這樣你們的愛才會日漸增長茁壯。
如果你們為人父母,當你們的孩子正處於青春期時,他們的荷爾蒙和身體都會有所改變,他們會有點笨拙,對自己由小孩變成成人之間的改變,感到非常焦慮害 怕,這個真的嚇壞他們了。在不知不覺中,他們瞭解到他們很快地將要去面對這個世界,卻不確定自己是否已經準備好了;他們的內心既純真又脆弱,像剛破殼而出 的雛鳥。因此要試著去瞭解他們適應上的困難,不要對他們太嚴厲、太權威、要求太多。和他們談一談,找出困擾他們的原因,和如何安撫他們的方法。我無法告訴 你們所有的細節,其餘的你們自己想像一下。
像是有時兩個人結婚太久了,你認為不用再為太太買玫瑰花,不過,你應該要買。不只在生日那天,隨便哪一天都可以,給她驚喜。或是兩個人一起出去吃頓晚 餐,如果先生不帶妳去,那做太太的帶他去。是啊!帶他去吃一頓燭光晚餐,買朵玫瑰花給他,給他驚喜,看看他們笨拙的反應(師父笑),他看起來會很吃驚!你 可以看到他的反應。即使是孩子們有時也會抱怨父母不瞭解他們,有時候他們跟隨清海師父修行,而父母禁止他們,不用擔心,你們只要盡好孩子應盡的責任,其它 的事自然會沒問題。即使你們的父母不喜歡你的老師,也沒關係,不可能每個人都喜歡我,不可能。
我不期望任何事情,你們喜不喜歡我,決定在你們,我很少和人們有聯繫,不管他們喜不喜歡都一樣。他們喜歡我,就會來;不喜歡,就走開,很簡單。不過你們 必須盡好子女的孝道,替你的母親開門、開車門、開大門、任何你們做得到的、看得到的,或是當你們去餐廳時,幫她拉椅子給她坐,或幫她把椅子推進去等等,甚 至在家裡也要這麼做,要這樣照料長者,他們會被你的愛心感動。他們毋須跟隨我,你們的父母和子女都一樣是獨立的個體、獨立的靈魂,他們為了某些原因來和你 們在一起,不一定要和你修一樣的法門,這可能不是他們這次來這個世界的原因,可能不是他們這次和你在一起的理由;人們會在一起成為一家人、夫妻、兄弟姊 妹、親戚朋友的原因有許多,一起修行是其中之一,只是眾多原因之一,不過並非你們會在一起的所有理由。
因此若你們的家人不願和你們一起修行,隨他們去吧!要對他們和善,愛他們如昔,若你們說要跟隨我的話,就必須如此做。因為那是我唯一要求的事,從我一開始教導你們至今就是這樣,將來也繼續如此。
如果你們連這點小事也辦不到,那不用問我為什麼你的生活有麻煩、為何家庭不和諧、為何你的親人不聽你的話、不尊敬你們的師父,因為你們不能好好的做我的 代表,如果你們不能侍奉他們的話,你們就是不愛他們。要無條件地侍奉他們、愛他們,不要有那種想法:「好吧!我會愛她,那待會兒她就會來跟隨清海師父 了。」不是的,這也非無條件的愛。我們必須如此,我們才這麼做,我們理當如此,我們必須表現出我們的愛,沒有別的理由。
因為這是消滅這個世界上和你們的小世界如家庭中所有的憎恨、不愉快、和所有的困擾的唯一方法、途徑和利器。那就是你們必須如此做的唯一的理由,不是為了他們必須跟隨我、必須以愛來回報你,也不是為了他們認為你很偉大,不是為了其它任何事情,愛本身就是它的理由。
永遠聽從內在明師
我知道你們有一些人還有一些無聊的問題。你們一些老同修都知道,剛印心的時候,你們急著來問:「媽媽,我要問這個、問那個。」總是如此。不論你們有沒有 機會來問我,幾年或幾個月之後,你們回顧現在,會說當時多麼好笑啊!毋須問這麼多,因為你們會在內邊得到所有的答案,你們要往內邊看,因為你們是自己的明 師,來自天國的明師。你們沒有人不是明師,這個世界上沒有人不是明師。
如果你們真的有問題要問我,隨時都可以寫信,寄不寄給我都可以,不過要把它寫下來。因為當你把它寫下來的時候,答案就跑出來了。要聽從它,聽從你的直 覺,那個內在的聲音默默的告訴你所需要的,時時刻刻在你的生活中指引你。只要條理分明的寫下你的問題,靜候一會兒,答案就會出現。如果你太吵,還無法得到 答案,等一下你靜下來時,或是打坐時,它就會出現,沒問題。
你們都在上帝的手中,你們掌握著自己的命運,沒有任何事能降臨到你們身上。不過生活總是危險的,最後總歸一死,所以沒什麼好怕的,我們已經身處於一種危險的遊戲之中了,沒有人能逃得開,最後我們終歸會死亡。
所以你們已經置身其中了,沒有其它任何事物可以使我們恐懼害怕,我們空手而來,死後也帶不走任何東西,所以時時要放下一切,這是必須的,一定要記住這 個。我們可能明天就死了,或是在任何一秒鐘裡,所以沒有什麼真的那麼重要。我們大多是中年人,像我一般,我是說,我是後中年期了,不過不要告訴任何人喔。 我們還有五十幾年的時間,好吧,六十年好了。不過對年輕人而言,我不希望你們這麼早就死,留下來做些事情。當我們離去之時,一切都不重要了,那些五十年、 四十年、或三十年前對我們很重要的事,現在都無關緊要了,是嗎?所有的憂傷、病苦、傷心事,所有無法滿足的慾望,都消失了。同樣地,從現在起,五、六十年 也都會過去,不存在了。當然了,我們會開始另一段生命歷程,不過一旦我們離開了之後,現在這個世界將不再與我們有任何關係。
好了,我說得太多了。祝福你們回家的旅途愉快,並有個豐盛、幸運、又開悟的新年!(大眾鼓掌)
離開旅館之前,別忘了向你們碰到的每位職員道謝,他們很親切、很體諒地照料我們,儘管我們是這麼一大群人,有時候真的把他們嚇壞了。因為你們上次在芝加哥的紀錄良好,也許那就是為什麼他們肯讓你們住進來的原因,否則你們只能站在飯店外面唸唸它的名字而已。
因為這是非常高級的旅館,他們願意接待像我們這樣子的房客,飯店的經理真的很慷慨、親切、並且很信任我們。我們也祝福他們新年快樂!若你們遇見他們任何 一個人,就和他們握手道別,哦!太多人了,好幾千!別握手了!(大眾笑)如果可以的話,就說新年快樂,否則,就在心裡為他們、為美國和全世界的每個人禱 告。好了,就是這樣子了,我愛你們!(大眾鼓掌)謝謝你們!很抱歉我不能完全滿足你們,因為你們永不滿足,你們就是這樣。再見,記得要好好地照顧你們的家 庭,謝謝大家!
Nếu quý vị không thể thương yêu một người, thì có lẽ chỉ nên chăm sóc một con chó thôi. Để nó dạy quý vị cách thương yêu, một tình thương vô điều kiện. Con chó không cần biết quý vị ăn chay hay ăn xúc xích, nó vẫn thương yêu quý vị như thường. Tương tự vậy, chúng ta phải có sự cống hiến như vậy đối với người nhà của chúng ta. Sau một tuần lễ xa nhà, có lẽ quý vị cảm thấy gần gũi và quý mến họ hơn. Phải nên như vậy. Nên tiếp tục như vậy mỗi ngày trong đời sống. Hãy làm mỗi ngày thành một ngày đặc biệt. Đừng đợi họ hàng hay bạn bè đối đãi tử tế với mình, mà quý vị phải đối đãi tử tế với họ! Sao lại không? Vấn đề là chúng ta luôn luôn đợi người khác tử tế với chúng ta, rồi chúng ta bất bình, rồi khóc lóc. Chúng ta nên là người đối xử tử tế với họ, thì kết quả sẽ trông thấy ngay. Quý vị tin vào nghiệp chướng nhân quả mà.
Có thể khi mới bắt đầu cuộc hành trình trở về ngôi nhà tâm linh, quý vị cảm thấy gia đình có lẽ không hiểu quý vị. Nhưng quý vị phải hiểu họ. Nếu quý vị nghĩ mình đã khai ngộ, bây giờ biết nhiều hơn và khám phá ra tất cả những kiến thức bên trong, thì quý vị phải là người hiểu người nhà quý vị. Cho nên, đừng than thở với tôi nữa. Tất cả đều là Phật. Nếu họ chọn ở lại thế giới này lâu hơn để làm những công việc khác, những học hỏi khác, những hưởng thụ khác, thì hãy để họ làm. Không phải tất cả mọi người đều phải ăn chay, đều phải tu hành. Không phải ai cũng phải như vậy. Họ muốn làm gì thì họ làm. Hãy Để Mọi Người Theo Con Đường Mà Họ Chọn Lựa
Ai cũng có quyền tự do. Quý vị cũng được tự do chọn lựa đi hướng này, về phía Chân Thiện Mỹ. Họ được tự do chọn lựa đi lối khác. Phải hiểu điều này, và đừng cãi cọ nữa, đừng có thái độ phải-theo-tôi. Không ai phải theo ai hết. Chúng ta ai cũng phải theo chính mình, vì chúng ta là Phật, là con cái Thượng Đế. Họ theo con đường của họ. Đó là diễn tiến cuộc đời của họ, là họa đồ mà họ đã vẽ ra cho họ trước khi xuống thế giới này. Quý vị không có quyền can thiệp vào đường lối suy nghĩ của người ta, vào sự chọn lựa lối sống của người ta. Không phải vì có sự chọn lựa khác nhau. Chúng ta không nên cãi nhau.
Chúng ta thường có những quan niệm khác nhau, nhưng vẫn có thể thương nhau, không sao cả. Quý vị có thể thương loài chim, chó, mèo, voi, đủ mọi chúng sinh. Chúng không khác quý vị saỏ Chúng ăn uống khác với quý vị. Nếu quý vị thương một con voi, ép nó ăn đậu phụng, thì kỳ quá. Không công bình. Nó sẽ chết.
Bên Trung Hoa có câu chuyện một ông vua thương một con chim, thương nhiều tới nỗi ông bẫy nó bỏ vào lồng vàng gắn kim cương, cẩm thạch, ngọc lục, v.v... Và mỗi ngày đều cho nó ăn đủ thứ cao lương mỹ vị mà ông thích, như sườn nướng, bò bít tết, ham bơ gơ, khoai chiên... gì nữa? Gà chiên Kentucky. Ông cũng cho nó uống rượu whiskey, vodka, rum, v..v.. Vì đây là những thứ ngon nhất mà ông nghĩ là có thể cho con vật đáng yêu nhất của ông. Nhưng, như quý vị đã biết, chim không uống rượu whiskey. Hay là thời nay chúng cũng uống? Không. Chim không ăn thịt gà, chỉ ăn ngũ cốc gì đó, uống nước suối trong và ca hót, bay, hoàn toàn tự do trong bầu trời rộng và vũ trụ vô hạn chung quanh nó. Cho nên, nếu vị vua này thương con chim thì ông phải để nó tự do. Để nó được là nó - là loài chim. Để nó chọn cái gì nó muốn ăn. Để nó bay khi nào nó muốn bay. Để nó ngủ khi trời tối. Nó được sống với thiên nhiên và sung sướng.
Tương tự như chúng ta, điều gì tốt cho quý vị chưa chắc đã tốt cho người khác. Ăn chay, tọa thiền, tất cả đều tốt cho quý vị vì quý vị thích, có lợi cho quý vị. Nhưng người khác có thể không muốn thử. Cho nên, đó không phải là lý do quý vị xa cách họ. Quý vị phải luôn luôn bày tỏ tình thương của mình, bất kể họ đối xử chúng ta như thế nào. Cách chúng ta đối với họ mới là quan trọng, đúng không? Tại sao lúc nào cũng chỉ trích người khác, nói họ không tốt, họ xấu, họ ác? Đừng làm như vậy. Chúng ta phải làm việc mà chúng ta muốn làm, người khác làm điều mà họ muốn.
Hãy Tập Tình Thương Thành Thói Quen
Có một vị Minh Sư người Ấn Độ. Khi đi thuyền qua sông, ông trông thấy một con bò cạp. Đây là chuyện cổ tích Ấn Độ. Ông thấy một con bò cạp sắp chết đuối dưới sông. Ông đưa tay ra và cố đem nó lên thuyền. Con bò cạp cắn ông và ông thả nó rớt xuống, miệng la "Á! Á! Á!" (mọi người cười) Sau một hồi, vị Minh Sư bắt đầu bỏ tay xuống nước nữa, ráng cứu con bò cạp đáng thương sắp chết đuối. Nhưng nó lại cắn ông một cái nữa, ông la lên "Á! Á!" Nhưng sau một hồi, ông lại đưa tay xuống nước nữa, ráng vớt nó lên thuyền. Trước khi với tới con bò cạp, một đệ tử chặn lại: "Sư Phụ, đừng làm." Minh sư nói: "Sao không? Ta muốn cứu nó."
Người đệ tử nói: "Nó sẽ cắn thầy nữa đó, có không?"
Thầy nói: "ừ, nó sẽ cắn."
Đệ tử nói: "Vậy tại sao thầy lại cứu nó nữa? Thầy sẽ bị đau nữa đó."
Thầy nói: "Thói quen của bò cạp là cắn bất cứ gì đụng tới nó. Nó không thể thay đổi được. Còn thói quen của ta là giúp bất cứ kẻ nào tiếp xúc với ta. Ta cũng không thể thay đổi được." (Mọi người vỗ tay)
Cho nên, hãy có thói quen luôn luôn mở rộng lòng yêu thương của quý vị, bất kể người ta đối đãi với mình như thế nào. Đôi khi quý vị có thể cứng rắn. Vài người quá bướng bỉnh, vì sự hiểu lầm của họ làm quý vị đôi khi khó chịu, dù quý vị đã cố giải thích rồi. Tuy nhiên, đừng bao giờ quên tình thương yêu tử tế bên trong. Và hãy luôn luôn mở rộng lòng yêu thương từ bên trong bằng bất cứ cách nào, bất cứ khi nào có thể làm được, vì đó là quý vị, là con người thật của quý vị, là tình thương vô biên của Thượng Đế. Vì tình hình thế giới, vì sự cực nhọc của cuộc sống, của những thử thách gian nan mà chúng ta hàng ngày gặp phải, chúng ta hay có khuynh hướng quay về sống âm thầm với chính mình, ngăn chặn tình thương mà trước kia chúng ta có nhiều và khóa nó vào một chỗ.
Kể từ ngày hôm nay và kể từ ngày Tâm Ấn, kể từ bất cứ ngày nào, chúng ta phải mở cái khóa đó và thả tự do cho tình thương. Vì đó là cách duy nhất khiến đời sống quý vị hạnh phúc. Đó là giải pháp duy nhất. Nếu quý vị hỏi tôi làm cách nào để được hạnh phúc, thì đó là cách duy nhất, là mở khóa tình thương bên trong quý vị và để mọi người cùng chia sẻ. Bất kể người đó có khóa tình thương của họ hay không. Quý vị mở khóa của mình trước rồi sau đó họ sẽ mở khóa của họ. Không ai thật sự là một con người khó khăn cả. Không ai thật sự cực kỳ khó khăn và không động lòng bên trong. Họ chỉ bị dính chất độc của cuộc đời, va chạm với thế giới khó khăn, mà đóng kín tâm hồn họ và luôn luôn biện hộ cho mình.
Như con sò, khi bị đụng nó khép vỏ lại. Dù quý vị có muốn vuốt ve, an ủi, nó cũng lập tức đóng lại, vì thói quen. Giống như con chim, trước kia bị bắn thương tích rồi, nên mỗi lần trông thấy cành cây cong là nó sợ. Nó tưởng đó là cái cung. Nhưng từ bây giờ, chúng ta biết rồi. Chúng ta biết rằng dù có che chở chính mình bằng cái vỏ cứng bên ngoài và khóa chặt tình thương bên trong, cũng sẽ không làm cho chúng ta sung sướng. Nó sẽ không bảo vệ cho chúng ta. Chúng ta thà chết sung sướng còn hơn là sống trong đau khổ, phải vậy không? (Mọi người vỗ tay)
Hiểu Được Người Nhà Mới Là Quan Trọng
Hãy cố gắng hiểu người nhà quý vị, chồng, vợ quý vị. Nếu chồng quý vị nghiêm nghị, khó hòa thuận được với ổng, thì có thể vì công việc đòi hỏi quá nhiều, làm ổng mất sức và mất bình tĩnh. Quý vị hãy tìm coi điều gì khiến ổng như vậy, và có thể cố gắng giúp ổng. Hoặc vợ quý vị, là một người đàn bà yếu đuối, mong manh, trong sạch, nhưng vì tình trạng kinh tế, phải nhảy vào thế giới thô bạo của đàn ông, của sự tranh đua, của quyền lực, tìm kiếm danh vọng, nên bả thấy bớt đi nữ tính, hay biện hộ hơn, mệt mỏi hơn, và thương quý vị ít hơn. Quý vị phải tìm hiểu công việc ở sở ảnh hưởng bà như thế nào hoặc bất cứ gì ảnh hưởng bà, rồi giúp đỡ và bày tỏ lòng thương yêu, thông cảm. Đó là cách khiến cho tình thương của quý vị càng ngày càng lớn mạnh.
Và nếu quý vị là cha mẹ, con cái quý vị đang trong tuổi dậy thì, chúng đang có những thay đổi về kích thích tố trong người, nên chúng vụng về, và rất, rất là lo lắng, sợ hãi về những thay đổi trong giai đoạn từ thiếu nhi thành người lớn. Chúng sợ. Trong hạ ý thức, chúng biết chúng sắp sửa phải đối diện với đời trong một ngày rất, rất gần. Chúng không chắc là chúng có sẵn sàng chưa. Và bên trong, chúng rất thanh khiết, yếu đuối, mong manh như một chú gà con mới nở. Cho nên, hãy cố gắng hiểu sự khó khăn của chúng trong vấn đề ứng phó này, ráng đừng cộc cằn quá, đừng nghiêm khắc quá, đừng đòi hỏi nhiều quá, mà hãy nói chuyện với chúng, tìm hiểu điều gì đã làm chúng khổ tâm, điều gì thật sự làm chúng vui. Tôi không thể nói quý vị tất cả những chi tiết. Quý vị phải nghĩ ra phần còn lại.
Đôi khi quý vị lấy nhau lâu rồi, không còn nghĩ mình nên mua tặng vợ một bông hồng nữa. Nhưng quý vị nên mua, không phải vào ngày sinh nhật, mà bất cứ ngày nào. Hãy làm bả ngạc nhiên. Hay là đưa nhau đi ăn bên ngoài. Nếu ông chồng không đưa quý vị đi, thì bà vợ đưa đi. Đưa ổng đi ăn nhà hàng, mua tặng ổng một đóa hoa hồng, cho ổng ngạc nhiên chơi. Coi mặt ổng ngố như thế nào (Sư Phụ cười), ổng sẽ rất ngạc nhiên. Quý vị có thể thấy được phản ứng của ổng. Ngay cả con cái đôi khi cũng than phiền là cha mẹ không hiểu chúng. Đôi khi chúng theo Thanh Hải Vô Thượng Sư và bị cha mẹ cấm, chẳng hạn vậy. Không có gì phải lo. Quý vị cứ làm bổn phận làm con, mọi chuyện khác sẽ theo sau. Dù cha mẹ quý vị không thích thầy của quý vị, cũng không sao. Không thể nào tất cả mọi người đều thích tôi. Không thể nào.
Tôi không đòi hỏi gì cả. Quý vị thích hay không thích tôi, tùy ý quý vị. Tôi ít khi giao dịch với người thích hoặc không thích tôi, ai cũng như nhau. Họ thích tôi thì họ tới, không thích thì tránh xa. Rất giản dị. Nhưng quý vị phải làm bổn phận của một người con hiếu thảo. Mở cửa cho mẹ, mở cửa xe, mở cửa nhà, bất cứ lúc nào làm được, bất cứ khi nào trông thấy. Hay là dời ghế cho bả ngồi hay đẩy nó vào, đừng để nó như vậy khi quý vị đi ăn nhà hàng, chẳng hạn. Dù ở nhà cũng vậy. Hãy chăm sóc cho người già như vậy. Và họ sẽ cảm động trước tình thương của quý vị. Họ không cần phải tu theo tôi. Cha mẹ quý vị là những người độc lập, cũng như con cái quý vị, họ cũng là những linh hồn độc lập.
Họ đến với quý vị vì những lý do nào đó, chưa chắc là để tu hành cùng pháp môn với quý vị. Đó có thể không phải là lý do khiến họ xuống thế giới này, vào lúc này. Có nhiều lý do khiến con người sống với nhau, làm người trong gia đình, chồng vợ, anh em, bạn bè, họ hàng v.v... Một trong những lý do là tu hành với nhau. Đó chỉ là một trong những lý do thôi. Nó không luôn luôn là lý do trong tất cả lý do mà quý vị sống với nhau. Cho nên, nếu người nhà quý vị không muốn tu với quý vị, thì kệ họ. Hãy tử tế, thương yêu họ như cũ. Điều này quý vị phải làm, nếu nói là quý vị theo tôi. Vì đó là điều duy nhất mà tôi muốn, từ khi bắt đầu dạy, cho tới bây giờ và sẽ còn tiếp tục như vậy.
Và nếu quý vị không thể làm việc nhỏ này, thì đừng hỏi tại sao đời sống quý vị gặp khó khăn, tại sao gia đình quý vị không hòa thuận, tại sao họ hàng không nghe lời quý vị và không kính trọng thầy quý vị. Vì quý vị không là người đại diện tốt cho tôi, nếu quý vị không phục vụ họ, thương họ một cách vô điều kiện. Không phải làm và nghĩ rằng: "Được, ta sẽ thương yêu người đó để mai mốt người đó theo Thanh Hải Vô Thượng Sư" Không được. Đó không phải là vô điều kiện. Chúng ta phải làm vì phải làm, chúng ta phải làm vì nó là như vậy. Chúng ta phải làm vì chúng ta đại diện cho tình thương, không vì lý do gì khác. Chúng ta phải làm vì đó là cách, là phương tiện, là vũ khí duy nhất để phá tan mọi sân hận, mọi đau khổ, mọi phiền não trên thế giới và trong thế giới nhỏ bé của gia đình quý vị, như một đơn vị. Đó là lý do duy nhất mà quý vị phải làm. Không phải vì họ phải theo tôi, không phải vì họ phải thương quý vị lại, không phải vì họ nghĩ quý vị tốt. Không cần gì khác, mà thương yêu vì chính lý do đó.
Luôn Luôn Lắng Nghe Sư Phụ Bên Trong
Tôi biết một số quý vị vẫn còn câu hỏi, mà chỉ toàn là vô nghĩa. Bởi vì, như một số quý vị cũ đã biết, lúc đầu, khi mới Tâm Ấn, quý vị hồ hởi và nói: "Má, con muốn hỏi điều này, hỏi việc kia." Luôn luôn là như vậy. Nếu quý vị không có dịp hỏi hoặc có dịp hỏi tôi, thì vài năm sau, vài tháng sau quý vị nhìn lại thấy mình hỏi sao kỳ cục quá. Không cần phải hỏi nhiều như vậy, vì mọi câu trả lời quý vị đã có bên trong. Chỉ cần hướng nội, vì quý vị là vị Thầy của chính mình, vị Thầy từ Thiên Đàng. Quý vị không ai mà không là thầy. Không người nào trong thế giới này không phải là Minh Sư.
Nếu quả thật quý vị có câu hỏi và muốn hỏi tôi, quý vị có thể viết thư, bất cứ lúc nào. Quý vị có thể đem gửi hay không đem gửi, nhưng hãy viết xuống. Vì khi viết xuống, câu trả lời sẽ tới. Lắng nghe nó, lắng nghe trực giác của mình, lời nói bên trong âm thầm cho quý vị biết quý vị cần gì, nên làm gì từng giờ từng phút của cuộc đời. Quý vị cứ viết xuống những gì muốn hỏi, trình bày một cách rõ ràng những gì muốn biết và ngồi yên lặng một hồi, câu trả lời sẽ tới. Nếu quý vị ồn ào quá, chưa thấy câu trả lời, thì nó sẽ tới sau, khi quý vị yên tịnh, lúc tọa thiền. Không sao đâu. Quý vị trong tay Thượng Đế, trong vận mệnh của chính mình. Không có gì có thể xảy đến cho quý vị được. Hơn nữa, cuộc đời rất nguy hiểm, kết cuộc luôn luôn là chết! Cho nên, không có gì phải sợ cả. Chúng ta đã ở trong cuộc chơi nguy hiểm này rồi. Không người nào thoát khỏi. Kết cục, chúng ta cũng chết.
Quý vị đã ở trong cuộc rồi. Không gì khác có thể làm chúng ta sợ. Chúng ta tới không mang gì cả, đi không mang gì cả. Cho nên, việc xả bỏ là điều bắt buộc, luôn luôn như vậy. Phải nhớ đó. Chúng ta có thể chết ngày mai, hay bất cứ giây phút nào. Cho nên không có gì là quan trọng. Năm mươi năm nữa... đa số chúng ta cỡ tuổi trung niên, như tôi, tôi thuộc tuổi trung niên. Nhưng đừng cho ai biết! Cho chúng ta thêm năm mươi năm nữa, sáu mươi năm, thôi được, sáu mươi năm. Còn những người trẻ tuổi, không phải là tôi muốn quý vị chết trẻ đâu nghe. Ở lại mà làm việc. Khi chúng ta đi rồi, không có gì là quan trọng nữa. Nhiều thứ xảy ra 50 năm trước, 40 năm trước hay 30 năm trước, đối với chúng ta quan trọng cấp bách, nhưng hôm nay đâu có quan trọng nữa, đúng không? Tất cả những phiền não, bịnh tật, buồn bã, những ao ước không thể được đều mất hết. Tương tự như vậy, 50 năm, 60 năm kể từ bây giờ cũng sẽ mất hết, ra khỏi sự sống. Dĩ nhiên, chúng ta sẽ bắt đầu vào kiếp khác. Nhưng một khi chúng ta ra đi, thì sự hiện hữu này sẽ không là gì cả.
Thôi, tôi nói nhiều quá rồi. Chúc quý vị đi về vui vẻ và một năm mới vô cùng may mắn, thịnh vượng và khai ngộ. (Mọi người vỗ tay) Trước khi ra khỏi khách sạn, đừng quên cám ơn các nhân viên làm việc ở đây, bất cứ người nào quý vị gặp. Họ đã săn sóc cho chúng ta một cách đầy thông cảm và thật tử tế, dù chúng ta đông người như vậy. Đó cũng làm họ sợ. Cũng may là quý vị đã có hồ sơ tốt kỳ trước ở Chicago. Có thể vì thế mà họ cho quý vị vào. Nếu không quý vị đã đứng bên ngoài khách sạn, và chỉ đọc tên thôi.
Vì đây là khách sạn sang trọng. Họ nhận chúng ta như vầy là nhờ vào sự vô cùng tử tế, rộng lượng và tin tưởng của ban quản lý khách sạn. Chúng ta cũng chúc họ năm mới vui vẻ. Nếu quý vị thấy bất cứ người nào, hãy bắt tay chào họ. Ồ, mấy ngàn người nhiều quá, đừng bắt tay. (Mọi người cười) Chỉ cần chúc họ năm mới vui vẻ, nếu được. Nếu không được thì cầu nguyện cho họ trong tâm quý vị và cầu cho tất cả mọi người tại Hoa Kỳ cũng như trên thế giới. Thôi được rồi, thương quý vị. Cám ơn. Rất tiếc không khi nào quý vị cảm thấy đủ với tôi, quý vị sẽ không bao giờ. Quý vị là vậy đó. Mai mốt gặp nữa hả? Hãy nhớ săn sóc gia đình nghe. Cám ơn.
Let The Love Free
Spoken By SMCH In Los Angeles, CA, USA December 30, 1996 (Originally In English)
To Truly Love Someone is to Set Them Free
I don't have to take you with me because you're too many. My heart...(Master laughs)...would break. It is already beginning to break now because you're going.
Take care of yourselves. Take care of your family members like you would take care of me. That's the best way to serve God, because we cannot love everyone, really, I mean not personal love -- so strong. So at least we must love our family members. If they want to join us, it's all right; if they don't want to join us, it's all right because all of them are Gods, all of them are Buddhas (fully enlightened beings). There's no need for them to do anything they don't want to do. Same with you. We are all free.
Set yourselves free, set your family members free, in your heart only. But hold on to them because if you have a very nice family, very sweet relationship with your relatives and friends, you feel very happy. It's almost like heaven. Despite the fact that we meditate, we follow the precepts or if we're enlightened inside, in the physical existence we still need friends, we still need personal warmth and love. So take care of your "treasure" at home. Do not think that after you're enlightened, you don't need anyone. Even if you don't need, you must care because they need you. And that's why they're with you. The reason why we are together with someone is because there is an affinity, there is a necessity that we join together somehow to learn to love each other. If you cannot love a human being, maybe you just take care of a dog. Let him teach you how to love -- unconditional love. The dog would not care whether you are a vegetarian or whether you eat hot dogs. He loves you all the same.
Similarly, we must have such devotion for our family members. After one week of separation, you will probably feel more closeness to them and more appreciation. That should be so. And that should continue every day of your life. Make every day special. Don't wait for your relatives or friends to treat you nicely. You treat them nicely. Why not? The problem with us is that we always wait for someone else to treat us nicely. Then we're disappointed and cry. We should be the ones to treat them nicely and the result would be obvious. You believe in karma, the cause and the consequence.
Perhaps in the beginning of your journey to your spiritual home, you probably felt that maybe your family members didn't understand you. But you must understand them. If you think you are enlightened, you have better knowledge now and you've discovered all the knowledge inside, you must be the ones who understand your family members. So no more complaints to me. They are all Buddhas. If they choose to stay here longer in this world to do their other work and their other training, their enjoyment, let them be. They don't all have to be vegetarians, and don't all have to practice meditation. Not everyone must do it. They do what they want.
Allow Everyone To Walk The Path Of Their Choosing
Everyone has freedom. The same as you have freedom to choose to walk this way, to walk in Truth, beauty and virtue, they have the freedom to choose to walk the other way. You must understand this, and no more quarrels. No more "you-must-follow-me" kind of attitude. No one must follow anyone. We all have to follow ourselves, because we are the Buddha, we are God's children. They follow themselves. That's the course of their lives. Some have a "map" that they have charted for themselves before they descended into this world. You have no right to interfere into people's way of thinking and their choice of life-style; and not because of the different choice of life-style. We should not make a dispute between each other.
We can always have different opinions, but we can love each other -- no problem. You can love birds, dogs, cats, elephants, all kinds of beings. They are different from you, are they not? They eat differently to you. If you love an elephant and you force it to eat tofu, that's ridiculous. That's unfair for it. It'll die.
In China there is a story about a king who loved a bird so much that he trapped the bird and put it in a golden cage studded with diamonds, rubies, sapphires, etcetera. Every day he fed it all kinds of delicacies that he loved like spare ribs, beef steak, hamburgers, McDonald's chips, Kentucky chicken. He also fed it whiskey, vodka, rum, etcetera, because these were the best things that the king could think of to offer to his most beloved pet. But as you know, birds don't drink whiskey. Or do they nowadays? No. Okay. And birds don't eat chicken. Birds only eat some kinds of grain, drink pure spring water, and sing and fly in all freedom with the vast sky above it and limitless universe around it. So if the king loved the bird, he should have set it free. Let it be what it is -- a bird. Let it chose what it wants to eat. Let it fly whenever it wants to fly. Let it sleep when night falls. It lives with nature and it's happy.
Similar to us, everything good for you might not be good for someone else. Vegetarianism, meditation -- everything good for you because you like it, because it benefits you. But other people might not want to try. So that's no reason for us to be distant from them. You must always show your love, doesn't matter how people treat us. It's how we treat people that is important. Why just criticize people all the time and say that they're no good, they're bad, they're cruel. Don't have to. We have to do what we want to do. Other people do what they want to do.
Make Love A Habit
There was an Indian master. Once when he was crossing a river on a boat, he saw a scorpion -- this is Indian folklore. The scorpion was drowning in the river. He extended his hand and tried to take the scorpion into the boat for safety. The scorpion stung him and he dropped it, crying: "Ah! Ah, ah!" (Laughter) After a while, the master put his hand back into the water and tried to rescue the poor drowning scorpion. But the scorpion stung him once more and he cried, "Ah! Ah!" After a while, he extended his hand again into the water and tried to pick the scorpion up onto the boat for safety. Before he reached the scorpion, his disciple stopped him." Don't do that, master." The master said, "Why, I want to rescue it."
The disciple said, "It will sting you again, won't it?" The master said, "Yes, it will." The disciple said, "So why are you rescuing it? You will only suffer again." The master said, "The habit of the scorpion is to sting anything that touches it. It cannot change that. And my habit is to help anyone who comes in contact with me. I also cannot change that." (Applause)
So make a habit of always extending your loving kindness, doesn't matter how people treat you. You may be firm sometimes. Some people stubbornly disturb you sometimes with their misunderstanding, even though you have tried your best to explain. Nevertheless, never forget your loving kindness inside. And whatever way you can, and whenever possible, always extend this loving kindness from inside, because that is you, that's the real you, the unlimited love which is Godly. Because of the situation of the world, because of the hardships of life, of the trials and tribulations that we encounter daily, we tend to withdraw within ourselves and shield the love that we once had in abundance and lock it away somewhere.
From today, from the day of initiation, from any day, we must open that lock and let the love free. That is the only way to make your life happy. That's the only solution. If you ask me how to be happy, that's the only solution, unlocking the love within you and let everyone share it. It doesn't matter if he still locks his, she still locks hers, you open yours first and later, they will open theirs. No one is really a hard nut to crack. No one is truly very, very difficult and unrelenting inside. They just get "stung" by the poison of life, so-called contact with the difficult-to-exist world and they just close themselves and defend themselves all the time.
Just like an oyster. When you touch it, it closes. Even if you want to stroke it, comfort it, it just closes immediately out of habit. Just like a bird, if you shot it, wounded it before, every time it sees a bent tree or branches, it's afraid; it thinks it's a bow. But from now we already know. We know that even if we protect ourselves with the hard shell outside and lock our love inside, that won't make us happy. That won't protect us at all. We rather die happy than live miserably. (Applause)
Understanding Family Members Is Important
Try to understand your family members, your husbands, your wives. If your husband is serious and rather hard to get on with, maybe his work is too demanding for him, taxing his energy and nerves. You find out what drags him down and maybe try to help him. Or maybe your wife, being a woman; being so delicate, so fragile, so pure, but because of the economic situation, she has to plunk herself into the harsh world of men, of competition, of power, hunger and fame searching. So she feels less feminine than she should be. She feels more defensive and more tired, less passionate towards you. You also must find out how things affect her at work or anything that affects her. Then you help her, show your sympathy and understanding. That's how your love will grow stronger and stronger.
If you are parents, your children, when they grow through adolescence, they have a lot of changes in their hormones, in their bodies. They're clumsy, they are very, very anxious and scared about the changes from a child to an adult. It scares them. Unconsciously, they know they're going to face the world very, very soon and they are not sure whether they are ready for it. They're so pure, so weak inside, so fragile, like a newly hatched chick. Try to understand their difficulty in adapting, try not to be too harsh, not to be authoritative, too demanding; but talk to them, find out what is bothering them, what really makes them feel good. I cannot tell you all the details. You imagine the rest.
Like sometimes you have been married to each other for a long time, and you don't think you should buy your wife a rose anymore. You should! Not on her birthday, any day. Surprise her. Or take each other out for dinner. If the husband doesn't take you, then the wife takes. Yeah, take him to a candlelight dinner, buy him a rose, surprise him. See what an idiot he looks like (Master laughs), if he will look very surprised. You can see his reaction. Even the children, sometimes they follow Master Ching Hai and the parents forbid them and things like that. There's no need to worry. You just do your children's duty and then everything follows. Even if your parents don't like your teacher, it's okay. It's not possible that everyone likes me, not possible.
I don't expect anything. You like me or not like me -- it's up to you. I hardly have contact with the people that like me or not like me, the same. They like me, they come; don't like me, stay away. Very simple. But you must do the children's filial duty. Open the door for the mother -- car door, house door -- whenever you can, whenever you see. Move the chair out for her to sit on or push it back in. Don't let it stay there. When you go to restaurants, or even at home. Take care of the elderly in this way, and they will be touched by your love. They don't have to follow me. Your parents are independent individuals as well as your children, also independent souls.
They came to you for some reason, not necessarily to practice the same method with you. That might not be their reasons for coming to this world at this time. There are many reasons for human beings to be together, as family members, as husband and wife, as sisters, brothers, friends and relatives, etcetera. Among them is to practice together. That's just one of the reasons, and it's not always included in all the reasons that you have to be together. So if your family members are not willing to practice with you, let them be. Be kind to them, love them as usual. This you must do, if you say you follow me. That has been the only thing I've wanted since the beginning of my teaching up till the present day, and it will continue to be so.
If you cannot do this little thing, then don't ask me why you life is in trouble; why your family is not in harmony; why your relatives don't listen to you and respect your Master. You don't make a very good representative of mine if you don't serve them, you don't love them. Serve them and love them unconditionally, not with the thinking that "Okay, I'm going to love her so she will follow Master Ching Hai." No, that's also not unconditional. We have to do it because we must. We have to do it because that's the way it has to be. We have to do it because we have to represent love and nothing else. We have to do it because that's the only way, means and weaponry to destroy all hatred, all discomfort, all troubles in this world and in your small world as a family unit.
That's the only reason you must do it. Not because they have to follow me, not because they have to love you in return, not because they think you are great. No need for anything else, but to be loving for the reason itself.
Always Listen For The Inner Master
I know some of you still have some questions, which are all nonsense. Some of you older initiates know, in the beginning when you first get initiated you are eager to come and say, "Mama, I want to ask this, ask that," all the time. If you don't have the opportunity to ask me, or you had the opportunity to ask me, a few years, a few months later, you look back and see how ridiculous you were. There's no need at all to ask so much, because all the answers you get inside. You just look inside, because you are the master of yourselves, master from heaven. None of you are not a master. None of the people in this world are not the master.
If you really have questions and you want to ask me, you can write a letter, anytime. You can send to me or not send to me, but write it down; because as soon as you write it down, the answer will come. Listen to it, listen to your intuition, the inner voice, which is quietly telling you what you need, what you should do at every moment of your life. Just write down what you want to ask, formulate clearly what you want to know, and sit quietly for a moment and the answer will come. If you're too noisy and you couldn't get the answer yet, it will come later, when you're still, when you meditate. No problem. You are in God's hands. You are in your own destiny. There's nothing that can befall you. Besides, life is dangerous -- it always ends deadly. So nothing else to fear. We are already in a dangerous game. No one escapes it. In the end, we die.
You are already in it. Nothing else can make us fearful or afraid. We came with nothing, we will go with nothing. So renunciation is a must, all the time. Must remember this. We might die tomorrow, or any second, so there's nothing really so important. Most of us are middle aged, like me -- I mean I'm old for middle aged, but don't tell anyone this. I give us fifty more years, all right, sixty. And for the young people, I don't wish you to die so young. Stay there, do some work. When we are gone, nothing matters anymore. So many things that have happened, that mattered to us so urgently -- fifty years ago, forty years ago or thirty years ago, they don't matter anymore today, right? All the sorrow, all the sickness, all the sadness, all the impossible desires -- gone. Similarly, fifty, sixty years from now, also gone. Gone out of existence. Of course, we will begin in some other existence. But this existence will not matter to us at all once we've left.
Okay, I've talked too much. I wish you a happy journey home and a very lucky, prosperous, enlightened new year. (Applause)
Before you leave the hotel, don't forget to thank the staff members, whomever you meet. They took care of us so kindly and so understandingly, even though we are such a huge crowd. It scared them somewhat. It's good that you had a good record last time in Chicago. Maybe that's why they let you in. Otherwise you'd be standing outside of the hotel, just reading the name only.
This is a very high class hotel. For them to accept us like this, it's very generous, kind and trusting of the hotel management. We also wish them a happy new year. If you see any of them, just shake hands, good-bye. Oh! Too many thousands of people -- don't shake hands. (Laughter) Just say, "Happy New Year" if you can. If you cannot, pray for them inside your heart, and pray for everyone in America as well as the world. That's it. Love you. (Applause)
Thank you. Sorry you can never have enough of me. You never will. That's the way you are. See you. Remember, take care of your families. Thank you.
釋放你的愛
清海無上師以英文講於美國加州洛杉磯共修會1996.12.30
‧愛是讓他自在解脫‧允許別人走自己所選的路
‧養成愛的習慣‧了解家人是很重要的‧永遠聽從內在明師
愛是讓他自在解脫
因為你們人太多了,我不能帶著你們和我在一起。我會心碎(師父笑),你們要離開了,我已經開始傷心了!
好好照顧自己,好好照顧家人如同照顧我一般,那就是侍奉上帝最好的方法。因為我們無法愛護每一個人,真的,我並非指那種個人強烈的愛情,所以至少我們必 須愛護自己的家人。如果他們願意加入我們的話,很好,如果他們不願意加入我們,也沒關係,因為他們全都是上帝,他們都是佛。他們不需要做任何他們不想做的 事。同樣的,你們也是如此,我們都是很自在的。
讓你自己自在,也讓你們的家人自在,把理想放在心裡,還是要和家人和平相處。因為如果你有一個很好的家庭,和親戚朋友保持很良好的關係,你會覺得很快 樂,好像在天堂一般。我們除了打坐、持戒、內邊有開悟之外,在這個物質生活裡,我們仍需要朋友、我們需要有個人的溫情和愛。
因此要照顧你們家中的「寶」,不要認為你們開悟之後,就不再需要任何人了。即使你真的不需要,你仍然要照顧,因為他們需要你,所以他們才會和你們在一 起。我們之所以會和某些人在一起,是因為有緣的關係,有這個必要,所以我們才會聚在一起學習如何互助互愛。如果你無法愛人類,或許你就養隻狗,讓牠教你如 何去愛、無條件的愛。小狗不會管你是否吃素或吃熱狗,牠還是一樣愛你。
同樣地,我們也應這般地愛我們的家人。經過了一週的分離,或許你們會感到與他們更親近,更加珍視他們,理當如此。而你們每天都應當繼續保持下去,讓每一 天都很特別。不要等著你們的親戚朋友對你好,而你要對他們好,為什麼不這麼做呢?我們的問題是,我們總是等待著別人對待我們很好,然後失望垂淚。反過來, 我們應該對別人好,那樣結果就會非常顯著,你們都相信因果,有因就有果!
或許在你們踏上靈修歸鄉之旅的最初,你們認為家人都不能瞭解,但是你們應該瞭解他們;如果你們認為自己現在已經開悟了,你們現在懂得更多,內邊已經全部 瞭解了,那你更應該要瞭解你們的家人。所以不要再向我抱怨。他們也都是佛,如果他們選擇要久留在這個世界,繼續做他們其它的工作、或其它的訓練、或是享受 這個世界,就讓他們自在。他們毋須全部都吃素、修行打坐,並非每個人都必須如此。他們做自己想做的。
允許別人走自己所選的路
每個人都有自由,如同你也有自由選擇走這條追求真善美之路,他們也有自由來選擇走其它的路。你們必須瞭解這一點,不應該再爭吵,不應有「你必須跟隨我」 的這種態度。沒有人應該跟隨任何人,我們都應該跟隨我們自己,因為我們都是佛、都是上帝的子女,他們應該隨著自己的意志而行,那是他們的人生旅程,在他們 下來這個世界之前就已經規劃好了的路程,你無權干涉別人的想法和他們選擇的生活方式;並非為了對生活方式可有不同的選擇,而是我們不該互相爭論。
我們可以各自有不同的意見,但仍彼此相愛,沒有問題。你們可以喜愛小鳥、小狗、小貓、大象和所有的眾生,牠們也都和你不相同,不是嗎?牠們跟你所吃的也不一樣,如果你愛一隻大象,就強迫牠吃豆腐,那太荒謬了!對牠太不公平了,牠會死掉!
中國有一個故事,關於一位國王,他非常喜愛一隻小鳥,將牠捉來關在一個黃金製的籠子裡,上面綴滿鑽石、紅寶石和翠玉等等。每天都餵牠吃各種他自己喜歡吃 的山珍海味,像是牛排、豬排、漢堡、麥當勞薯條、肯塔基的炸雞,他每天還餵它喝威士忌、伏特加、蘭姆酒等等,因為國王認為這些就是他所能給他最愛的寵物最 好的東西。
不過如你們所知,小鳥不喝威士忌,或者現在的小鳥會喝酒?沒有,好。小鳥也不吃雞肉,牠們只吃一些穀類,喝一些純淨的泉水,在廣大的天空和無垠的穹蒼之 間自由自在的歡唱飛翔。如果這位國王真的愛這隻小鳥的話,他應該放牠自由,讓牠過著一般小鳥應有的生活,自己選擇喜歡吃的東西,隨時都能展翅高飛,夜晚來 臨時能安然入睡,快樂地生活在大自然之中。
同樣地,我們也是如此,對你而言很好的每樣事物,不一定對別人也很好。素食、打坐、和每樣對你很好的事物,是因為你喜歡,而且對你有益,可是別人也許不 願嘗試,這不是使我們遠離他們的理由。你們必須一直表現出你們的愛心,不管別人如何對待我們,我們如何對待別人才是重要的。為什麼老是批評別人這裡不好、 那裡不好、他們都很壞、很冷酷無情,毋須如此。我們應做我們想要做的,別人做他們想要做的。
養成愛的習慣
有一位印度的明師,這是一個印度民間故事,有次他搭船渡河,看到一隻蠍子掉在河裡,那時他伸出手想救牠到船上來才安全,那隻蠍子螫了他一口,他就鬆了 手,痛得哇哇大叫(大眾笑)。過了一會兒,那位明師再度伸手到水裡去,想救那隻溺水的可憐蠍子,那隻蠍子又再度螫了他一下,他又哇哇大叫。又過了一下子, 又再次伸手到水中去救那隻蠍子上船,救蠍子一命,在他碰到那隻蠍子之前,他的徒弟阻止他說:「不要啊!師父!」那位明師說:「為什麼?我要救牠。」那位徒 弟說:「牠還會再螫你的,不是嗎?」那位明師說:「是啊,牠會啊。」那位徒弟說:「那為什麼你還要救牠呢?你還會再受苦一次。」那位明師回答:「去螫任何 碰到牠的東西,是蠍子的天性,牠改不了;而幫助任何前來求助於我的人,是我的天性,我也改不了。」(大眾鼓掌)
因此要養成一種時時發展慈悲愛心的習慣,不論別人如何對待你。有時候你會很堅決,因為有些人很頑固,即使你已經盡最大的努力向他們解釋,他們還是有所誤 解而困擾你們。不過儘管如此,不要忘了你們內邊的慈悲愛力,不管何時何地,要一直儘量發展這個內在的慈悲愛力,因為那就是你們的本質,那才是真正的你,那 種來自上帝的無盡的愛力就是你們本身。由於這世界的情況、生活的艱辛、和我們日常遇到的嚴格的考驗,我們可能會退縮不前,把我們以往那些滿滿的愛心藏起來 鎖在某處。
從今天起,從你們印心之日,每一天我們都要打開那個鎖住的地方,釋放出你們的愛,因為那是使你們生活快樂唯一的方法,沒有別的辦法。如果你們問我如何快 樂,這就是唯一的解決之道:打開你們內在的愛力,與每個人分享。無論這個人繼續鎖住他的愛,或是那個人繼續鎖住她的,你們必須先打開你們的愛心,之後他們 也會打開他們的心。沒有人真的像是難以打開的堅果,沒有人的內心真的那麼硬、無動於衷,他們只因遭受日常處境之苦,世道艱難,為了保護自己,只好一直封閉 自我。
就像蚌一樣,你一碰牠,牠就把殼關起來,不論你想打它,或是想安撫它,出於習慣,牠馬上就關閉起來了。又像小鳥,如果你射牠、過去傷害過牠,牠每次看到 彎彎的樹或樹枝,就很害怕,牠會以為那是弓。不過從現在起,我們已經知道了,即使我們外面用很堅硬的殼來保護自己,把我們的愛心鎖起來,也不會使我們快 樂,一點也不能保護我們。我們寧可快樂地死去,也不願痛苦地活著(大眾鼓掌)。
了解家人是很重要的
要儘量去瞭解你們的家人、你們的先生和太太。如果你的先生生性嚴肅,難以相處,也許是他的工作太勞累了,耗損他的元氣和精神,你要找出使他陷入低潮的原 因,試試看能不能幫助他。或是你們的太太,身為一個婦女,比較細緻、柔弱、純真,卻為了經濟上的情況,不得不投入這個男性為主的殘酷的世界,競爭、權力、 生存和名利的追逐,使她覺得比較缺乏應有的女人味,要更有防衛性、也更累,因而減少了對你的熱情。你也必須找出她的工作如何影響她,或是任何會影響她的 事,並幫助她,表現出你的同情和體諒,這樣你們的愛才會日漸增長茁壯。
如果你們為人父母,當你們的孩子正處於青春期時,他們的荷爾蒙和身體都會有所改變,他們會有點笨拙,對自己由小孩變成成人之間的改變,感到非常焦慮害 怕,這個真的嚇壞他們了。在不知不覺中,他們瞭解到他們很快地將要去面對這個世界,卻不確定自己是否已經準備好了;他們的內心既純真又脆弱,像剛破殼而出 的雛鳥。因此要試著去瞭解他們適應上的困難,不要對他們太嚴厲、太權威、要求太多。和他們談一談,找出困擾他們的原因,和如何安撫他們的方法。我無法告訴 你們所有的細節,其餘的你們自己想像一下。
像是有時兩個人結婚太久了,你認為不用再為太太買玫瑰花,不過,你應該要買。不只在生日那天,隨便哪一天都可以,給她驚喜。或是兩個人一起出去吃頓晚 餐,如果先生不帶妳去,那做太太的帶他去。是啊!帶他去吃一頓燭光晚餐,買朵玫瑰花給他,給他驚喜,看看他們笨拙的反應(師父笑),他看起來會很吃驚!你 可以看到他的反應。即使是孩子們有時也會抱怨父母不瞭解他們,有時候他們跟隨清海師父修行,而父母禁止他們,不用擔心,你們只要盡好孩子應盡的責任,其它 的事自然會沒問題。即使你們的父母不喜歡你的老師,也沒關係,不可能每個人都喜歡我,不可能。
我不期望任何事情,你們喜不喜歡我,決定在你們,我很少和人們有聯繫,不管他們喜不喜歡都一樣。他們喜歡我,就會來;不喜歡,就走開,很簡單。不過你們 必須盡好子女的孝道,替你的母親開門、開車門、開大門、任何你們做得到的、看得到的,或是當你們去餐廳時,幫她拉椅子給她坐,或幫她把椅子推進去等等,甚 至在家裡也要這麼做,要這樣照料長者,他們會被你的愛心感動。他們毋須跟隨我,你們的父母和子女都一樣是獨立的個體、獨立的靈魂,他們為了某些原因來和你 們在一起,不一定要和你修一樣的法門,這可能不是他們這次來這個世界的原因,可能不是他們這次和你在一起的理由;人們會在一起成為一家人、夫妻、兄弟姊 妹、親戚朋友的原因有許多,一起修行是其中之一,只是眾多原因之一,不過並非你們會在一起的所有理由。
因此若你們的家人不願和你們一起修行,隨他們去吧!要對他們和善,愛他們如昔,若你們說要跟隨我的話,就必須如此做。因為那是我唯一要求的事,從我一開始教導你們至今就是這樣,將來也繼續如此。
如果你們連這點小事也辦不到,那不用問我為什麼你的生活有麻煩、為何家庭不和諧、為何你的親人不聽你的話、不尊敬你們的師父,因為你們不能好好的做我的 代表,如果你們不能侍奉他們的話,你們就是不愛他們。要無條件地侍奉他們、愛他們,不要有那種想法:「好吧!我會愛她,那待會兒她就會來跟隨清海師父 了。」不是的,這也非無條件的愛。我們必須如此,我們才這麼做,我們理當如此,我們必須表現出我們的愛,沒有別的理由。
因為這是消滅這個世界上和你們的小世界如家庭中所有的憎恨、不愉快、和所有的困擾的唯一方法、途徑和利器。那就是你們必須如此做的唯一的理由,不是為了他們必須跟隨我、必須以愛來回報你,也不是為了他們認為你很偉大,不是為了其它任何事情,愛本身就是它的理由。
永遠聽從內在明師
我知道你們有一些人還有一些無聊的問題。你們一些老同修都知道,剛印心的時候,你們急著來問:「媽媽,我要問這個、問那個。」總是如此。不論你們有沒有 機會來問我,幾年或幾個月之後,你們回顧現在,會說當時多麼好笑啊!毋須問這麼多,因為你們會在內邊得到所有的答案,你們要往內邊看,因為你們是自己的明 師,來自天國的明師。你們沒有人不是明師,這個世界上沒有人不是明師。
如果你們真的有問題要問我,隨時都可以寫信,寄不寄給我都可以,不過要把它寫下來。因為當你把它寫下來的時候,答案就跑出來了。要聽從它,聽從你的直 覺,那個內在的聲音默默的告訴你所需要的,時時刻刻在你的生活中指引你。只要條理分明的寫下你的問題,靜候一會兒,答案就會出現。如果你太吵,還無法得到 答案,等一下你靜下來時,或是打坐時,它就會出現,沒問題。
你們都在上帝的手中,你們掌握著自己的命運,沒有任何事能降臨到你們身上。不過生活總是危險的,最後總歸一死,所以沒什麼好怕的,我們已經身處於一種危險的遊戲之中了,沒有人能逃得開,最後我們終歸會死亡。
所以你們已經置身其中了,沒有其它任何事物可以使我們恐懼害怕,我們空手而來,死後也帶不走任何東西,所以時時要放下一切,這是必須的,一定要記住這 個。我們可能明天就死了,或是在任何一秒鐘裡,所以沒有什麼真的那麼重要。我們大多是中年人,像我一般,我是說,我是後中年期了,不過不要告訴任何人喔。 我們還有五十幾年的時間,好吧,六十年好了。不過對年輕人而言,我不希望你們這麼早就死,留下來做些事情。當我們離去之時,一切都不重要了,那些五十年、 四十年、或三十年前對我們很重要的事,現在都無關緊要了,是嗎?所有的憂傷、病苦、傷心事,所有無法滿足的慾望,都消失了。同樣地,從現在起,五、六十年 也都會過去,不存在了。當然了,我們會開始另一段生命歷程,不過一旦我們離開了之後,現在這個世界將不再與我們有任何關係。
好了,我說得太多了。祝福你們回家的旅途愉快,並有個豐盛、幸運、又開悟的新年!(大眾鼓掌)
離開旅館之前,別忘了向你們碰到的每位職員道謝,他們很親切、很體諒地照料我們,儘管我們是這麼一大群人,有時候真的把他們嚇壞了。因為你們上次在芝加哥的紀錄良好,也許那就是為什麼他們肯讓你們住進來的原因,否則你們只能站在飯店外面唸唸它的名字而已。
因為這是非常高級的旅館,他們願意接待像我們這樣子的房客,飯店的經理真的很慷慨、親切、並且很信任我們。我們也祝福他們新年快樂!若你們遇見他們任何 一個人,就和他們握手道別,哦!太多人了,好幾千!別握手了!(大眾笑)如果可以的話,就說新年快樂,否則,就在心裡為他們、為美國和全世界的每個人禱 告。好了,就是這樣子了,我愛你們!(大眾鼓掌)謝謝你們!很抱歉我不能完全滿足你們,因為你們永不滿足,你們就是這樣。再見,記得要好好地照顧你們的家 庭,謝謝大家!