Tu hành càng nhiều, càng dễ dàng thấu hiểu và rộng lượng khoan dung người khác, vì thế nên dễ dàng tiếp nhận ý kiến và đẳng cấp hiểu biết của họ, tôn trọng quyền tự do tư tưởng của họ, bởi vì vũ trụ này rất tự do! Tạo hóa tạo muôn vật: Từ cây cổ thụ, ngọn cỏ non, đến voi, dán, ếch nhái v.v..., Ngài bao dung tất cả, tại sao chúng ta không thể bao dung người thân của chúng ta, bè bạn của chúng ta, và tư tưởng của những người chúng ta quen biết? Chúng ta hãy bao dung như đấng Tạo Hóa vậy. Tạo Hóa có thể bao dung vạn vật vũ trụ, chúng ta cũng có thể bao dung vạn vật vũ trụ, như thế mới có thể trở thành Vô Thượng Chánh Đẳng Chánh Giác, mới có thể trở thành cảnh giới cao nhất, đẳng cấp cao nhất. Rất có thể bây giờ chúng ta vẫn chưa hiểu biết, chưa đạt đến đẳng cấp này, nhưng chúng ta cần phải học, cần phải giả định rằng: Chúng ta hay nhất, cao nhất. Rồi một ngày nào đó, chúng ta nhất định trở thành một người cao nhất, khoan dung nhất, có ái lực nhất, có lòng nhẫn nại nhất, như thế mới là người tu hành chân chính.
Người tu hành không nên càng tu càng kỳ cục, càng tu càng xa lạ với người khác; khi nói đến xã bỏ là nói đến sự việc bên trong, còn bên ngoài vẫn như xưa; chúng ta không thể nói: "Tôi không liên quan gì đến họ." Bởi vì "chúng sinh vô biên thề nguyện độ", nếu như chỉ mới hai ba người mà không độ được, thì chúng sinh vô biên bao giờ mới được độ? Cho nên hãy có thêm tình thương, có thêm lòng nhẫn nại, có thêm lòng bao dung, đó là mục đích tu hành của chúng ta, cũng chính là pháp môn tu hành của chúng ta, không phải chỉ có ngồi xếp bằng hoặc tu Pháp Môn Quán Âm mới là tu hành. Đương nhiên đó cũng là tu hành! Nhưng bên ngoài vẫn còn nhiều điều khác để chúng ta tu học.
"Tình Thương" cũng là pháp môn tu hành, "Lòng Bao Dung" cũng là pháp môn tu hành, để cho người ta được tự do cũng là pháp môn tu hành của chúng ta, nếu không chúng ta tự ràng buộc mình vào trong Tam Giới, không được tự tại, bởi vì chúng ta xen vào hệ thống sinh tồn tự nhiên của vũ trụ, chúng ta muốn biến con dán thành con voi, chúng ta muốn cưỡng ép côn trùng thành bươm bướm, đều là những chuyện vô lý cả, không được làm như thế! Lão tử nói: "Thiên hạ vốn vô sự." Chúng ta vốn không cần gì cả, cũng không có gì để làm. Nếu như có người muốn cùng tu hành với chúng ta, có cùng lý tưởng như chúng ta, chúng ta mới giúp đỡ họ, đừng vội vàng làm chi.
Be As Magnanimous As The Creator
SMCH, Formosa, July 5, 1987 (Originally In Chinese, Unabridged)
The more we practice spiritually, the better we should be able to understand others and treat them magnanimously. We should be more capable of accepting other people's opinions and their levels of understanding, as well as respecting their freedom of thought. This is a free universe! The Creator has created so many things, including big trees, tiny grass, elephants, cockroaches, frogs and many other things. Since Hes can accommodate them all, why can't we tolerate the thoughts of our relatives, friends and people we know? We should be able to do the same to attain the Anuttara-Shamyak-Sambodhi, the highest dimension, the highest level. Perhaps we cannot understand now, because we have not reached this level; but we have to learn. We have to assume we are the best, the highest person. Through our learning, one day we definitely will become the highest, the most magnanimous, the most compassionate and the most patient persons. That is a real spiritual practitioner.
In the process of spiritual practice, avoid becoming a weird person, and getting estranged from people. The so-called severance of relationship refers to the inner aspects; those on the outside should remain the same. We cannot say: "I have no relationship with them." Since we have "vowed to deliver infinite sentient beings," how can we accomplish this if we can't even deliver one or two persons? Therefore, the purpose of our spiritual practice is to make us become more loving, more patient, and more noble. Spiritual practice doesn't only mean to cross our legs and practice the Quan Yin Method. Of course this is spiritual practice, but there are other things that we have to practice on the outside.
"Love" is a spiritual method, "magnanimity" is also a spiritual method, allowing others to feel free. Otherwise, we will chain ourselves within the three realms, and cannot have freedom. It is because we have interfered with the natural system of existence in the universe. We try to transform a cockroach into an elephant. We want to force an earthworm into becoming a butterfly. This is ridiculous, and definitely cannot be done! Lao Tze said, Nothing is matter with the world. We don't need to do anything in the first place, and there is also nothing to be done. Should anyone wish to join our spiritual practice, and have the same ideal as ours, then we help him. Otherwise, we don't have to be anxious.
"Tình Thương" cũng là pháp môn tu hành, "Lòng Bao Dung" cũng là pháp môn tu hành, để cho người ta được tự do cũng là pháp môn tu hành của chúng ta, nếu không chúng ta tự ràng buộc mình vào trong Tam Giới, không được tự tại, bởi vì chúng ta xen vào hệ thống sinh tồn tự nhiên của vũ trụ, chúng ta muốn biến con dán thành con voi, chúng ta muốn cưỡng ép côn trùng thành bươm bướm, đều là những chuyện vô lý cả, không được làm như thế! Lão tử nói: "Thiên hạ vốn vô sự." Chúng ta vốn không cần gì cả, cũng không có gì để làm. Nếu như có người muốn cùng tu hành với chúng ta, có cùng lý tưởng như chúng ta, chúng ta mới giúp đỡ họ, đừng vội vàng làm chi.
Be As Magnanimous As The Creator
SMCH, Formosa, July 5, 1987 (Originally In Chinese, Unabridged)
The more we practice spiritually, the better we should be able to understand others and treat them magnanimously. We should be more capable of accepting other people's opinions and their levels of understanding, as well as respecting their freedom of thought. This is a free universe! The Creator has created so many things, including big trees, tiny grass, elephants, cockroaches, frogs and many other things. Since Hes can accommodate them all, why can't we tolerate the thoughts of our relatives, friends and people we know? We should be able to do the same to attain the Anuttara-Shamyak-Sambodhi, the highest dimension, the highest level. Perhaps we cannot understand now, because we have not reached this level; but we have to learn. We have to assume we are the best, the highest person. Through our learning, one day we definitely will become the highest, the most magnanimous, the most compassionate and the most patient persons. That is a real spiritual practitioner.
In the process of spiritual practice, avoid becoming a weird person, and getting estranged from people. The so-called severance of relationship refers to the inner aspects; those on the outside should remain the same. We cannot say: "I have no relationship with them." Since we have "vowed to deliver infinite sentient beings," how can we accomplish this if we can't even deliver one or two persons? Therefore, the purpose of our spiritual practice is to make us become more loving, more patient, and more noble. Spiritual practice doesn't only mean to cross our legs and practice the Quan Yin Method. Of course this is spiritual practice, but there are other things that we have to practice on the outside.
"Love" is a spiritual method, "magnanimity" is also a spiritual method, allowing others to feel free. Otherwise, we will chain ourselves within the three realms, and cannot have freedom. It is because we have interfered with the natural system of existence in the universe. We try to transform a cockroach into an elephant. We want to force an earthworm into becoming a butterfly. This is ridiculous, and definitely cannot be done! Lao Tze said, Nothing is matter with the world. We don't need to do anything in the first place, and there is also nothing to be done. Should anyone wish to join our spiritual practice, and have the same ideal as ours, then we help him. Otherwise, we don't have to be anxious.