Tại sao của cải trần gian và những quan hệ tình cảm nồng nàn không có lợi cho sự tu hành? Trong thực tế những điều này không phải là xấu. Nhưng nếu một người say sưa, chìm đắm trong đam mê, tình ái trần gian, và thương người đời hơn thương Thượng Ðế, thì đương nhiên đẳng cấp của họ không cao bởi vì họ bị đè nặng vào trong thế giới này. Lấy ví dụ, nếu một bên cán cân nặng hơn thì dĩ nhiên nó sẽ nghiêng về bên đó nhiều hơn là bên kia. Nếu trọng lượng đặt hai bên bằng nhau thì nó sẽ cân bằng. Vì vậy không có nghĩa là nếu vẫn còn có tài sản trần gian hay quan hệ mật thiết với người khác, chúng ta không thể tu hành. Ðiều quan trọng là thái độ suy nghĩ của mình đối với những chuyện này.
Nếu chúng ta cảm thấy ưu tư lo lắng quá nhiều về một người nào đó, hay là bị ám ảnh bởi những tình cảm gì đó ngày này qua ngày khác, thì biết rằng mình chưa thoát khỏi lưới mê của cảnh giới A-tu-la. Hoặc nếu chúng ta đau buồn vì bị mất một số tài sản tức là chúng ta vẫn còn luẩn quẩn trong cảnh giới A-tu-la. Nếu những mất mát xảy ra tạo nên vấn đề khó khăn, trở ngại cho gia đình, và nếu chúng ta chỉ lo lắng một hồi thôi thì dĩ nhiên không sao. Nhưng nếu sự mất mát đó sẽ không gây ảnh hưởng gì nhiều trong gia đình mà chúng ta vẫn luyến lưu những thứ đó, lo lắng quá mức, thì phải biết rằng đẳng cấp của mình chưa cao gì mấy.
Chúng ta đo lường trình độ của mình không phải chỉ bằng cách ngồi nhìn Ánh Sáng hay nghe Âm Thanh. Tu hành chúng ta nên cẩn thận từng giờ phút trong ngày, chứ không phải chỉ có khoảng thời gian ngồi thiền hai tiếng rưỡi mới gọi đó là tu hành. Chúng ta phải liên tục cảnh giác, biết khi nào đẳng cấp của mình đi lên hay rơi xuống. Nên để ý tới phản ứng của mình mỗi khi có người nào la rầy mình, xem coi tự ái hay cái ngã của mình có bị tổn thương hay không. Hay khi người khác lấy đồ của mình hoặc làm thiệt hại tới tài sản của mình, xem coi chúng ta có phản ứng mạnh mẽ hay không. Như vậy sẽ biết cái ngã của mình lúc đó có nổi dậy hay không.
Ðương nhiên chúng ta cũng phải bảo vệ tài sản, tình cảm, gia đình mình. Nhưng bảo vệ khác với ham muốn, khát khao, gắn bó thái quá. Mỗi người trong chúng ta đều có quyền bảo trọng tình cảm, gia đình, của cải của mình. Nhưng nếu chúng ta khổ sở, đau lòng vì mấy chuyện này, không buông ra được thì phải mau mau ngồi thiền thêm nữa.
Những người tu pháp Quán Âm phải thiền Quán Âm mỗi ngày ít nhất một tiếng đồng hồ, đó là điều thiết yếu để rửa sạch những hậu quả mà thế giới đang ảnh hưởng đến chúng ta, và để giữ tinh thần được ở trong trạng thái thật sự sung mãn. Dĩ nhiên, thiền ít quý vị cũng có cảm giác vui sướng, nhưng sẽ không cảm thấy vui sướng hoàn toàn.
Ðương nhiên thiền Quán Âm một lúc một tiếng đồng hồ hơi khó, nhưng quý vị phải cố gắng hết mình. Ðôi khi tình trạng cải biến sau khi thiền hai mươi phút. Cơ thể trở nên vững vàng, ổn định, tinh thần phấn khởi. Rồi thân thể không cảm thấy gì cả. Lúc đó bầu không khí nôn nóng, bất an không còn nữa. Mọi việc sẽ tốt hơn nếu chúng ta nhẫn nại chịu đựng một thời gian.
~ SMCH, Tây Hồ, Formosa, Ngày 10 tháng 10 năm 1992
Helpful Tips on the Spiritual Path
Why are worldly possessions and passionate relationships not beneficial to spiritual cultivation? In reality, these things aren't bad. But if one becomes lost in the mundane passions and loves worldly people more than God, then of course, his level is not high because he's weighted down inside this world. For example, if one side of the scale is heavier, naturally it sinks lower than the other side. If the weights on both sides are equal, then there is balance. Hence, this doesn't mean that we can't practice spirituality if we still have mundane possessions or passionate relationships. The main point is the attitude of our mind toward these things.
If we're troubled or overly concerned about someone or obsessed with certain feelings day in and day out, then we should realize we're not yet free of the net of passion in the astral realm. Or if we're saddened by the loss of some possessions, then we're still inside the astral realm. If certain losses occur that may create difficulties and hindrances for the family, then of course it doesn't matter if we worry a little. But if the loss is not going to have too big an effect on the family, and we still feel very attached to these possessions and worry too much, then we should realize our level is still not very high.
We measure our level not only by sitting and seeing the Light and listening to the Sound. In spiritual practice, we should be careful every hour of the day. It's not only the two and a half-hour meditation period that counts as practice. We have to be on constant vigilance, knowing when our level is falling or rising. We should watch our own responses when people scold us, and see if we feel that our ego or self-respect is hurt. Or when people take our things or damage our property, see if we react strongly. This way we'll know if our ego has arisen at that moment.
Of course, we have to protect our property, feelings and families. However, protection is different from excessive craving and attachment. Every one of us has the right to protect our own emotions, family and possessions. However, if we feel very miserable and painful about these things and are unable to let go, then we must hurry to do more meditation.
For those of us who are practicing the Quan Yin Method, Quan Yin (contemplation on the Sound) for at least one hour each day is essential in order to erase the effects of the world on us, and for our spirit to attain genuine bliss. Of course, even if you only practice a little bit, you can still get a joyful feeling, but you won't feel completely happy.
Of course, it may be difficult to do Quan Yin for one whole hour, but you still have to try your best. Sometimes the situation improves after practicing for twenty minutes. The body becomes more stable and the spirit more inspired. Then the body feels nothing. By this time the initial atmosphere of excitement and instability will be gone. All will be well if only we endure it for a while.
~ SMCH, Hsihu, Formosa, October 10, 1992
Chúng ta đo lường trình độ của mình không phải chỉ bằng cách ngồi nhìn Ánh Sáng hay nghe Âm Thanh. Tu hành chúng ta nên cẩn thận từng giờ phút trong ngày, chứ không phải chỉ có khoảng thời gian ngồi thiền hai tiếng rưỡi mới gọi đó là tu hành. Chúng ta phải liên tục cảnh giác, biết khi nào đẳng cấp của mình đi lên hay rơi xuống. Nên để ý tới phản ứng của mình mỗi khi có người nào la rầy mình, xem coi tự ái hay cái ngã của mình có bị tổn thương hay không. Hay khi người khác lấy đồ của mình hoặc làm thiệt hại tới tài sản của mình, xem coi chúng ta có phản ứng mạnh mẽ hay không. Như vậy sẽ biết cái ngã của mình lúc đó có nổi dậy hay không.
Ðương nhiên chúng ta cũng phải bảo vệ tài sản, tình cảm, gia đình mình. Nhưng bảo vệ khác với ham muốn, khát khao, gắn bó thái quá. Mỗi người trong chúng ta đều có quyền bảo trọng tình cảm, gia đình, của cải của mình. Nhưng nếu chúng ta khổ sở, đau lòng vì mấy chuyện này, không buông ra được thì phải mau mau ngồi thiền thêm nữa.
Những người tu pháp Quán Âm phải thiền Quán Âm mỗi ngày ít nhất một tiếng đồng hồ, đó là điều thiết yếu để rửa sạch những hậu quả mà thế giới đang ảnh hưởng đến chúng ta, và để giữ tinh thần được ở trong trạng thái thật sự sung mãn. Dĩ nhiên, thiền ít quý vị cũng có cảm giác vui sướng, nhưng sẽ không cảm thấy vui sướng hoàn toàn.
Ðương nhiên thiền Quán Âm một lúc một tiếng đồng hồ hơi khó, nhưng quý vị phải cố gắng hết mình. Ðôi khi tình trạng cải biến sau khi thiền hai mươi phút. Cơ thể trở nên vững vàng, ổn định, tinh thần phấn khởi. Rồi thân thể không cảm thấy gì cả. Lúc đó bầu không khí nôn nóng, bất an không còn nữa. Mọi việc sẽ tốt hơn nếu chúng ta nhẫn nại chịu đựng một thời gian.
~ SMCH, Tây Hồ, Formosa, Ngày 10 tháng 10 năm 1992
Helpful Tips on the Spiritual Path
Why are worldly possessions and passionate relationships not beneficial to spiritual cultivation? In reality, these things aren't bad. But if one becomes lost in the mundane passions and loves worldly people more than God, then of course, his level is not high because he's weighted down inside this world. For example, if one side of the scale is heavier, naturally it sinks lower than the other side. If the weights on both sides are equal, then there is balance. Hence, this doesn't mean that we can't practice spirituality if we still have mundane possessions or passionate relationships. The main point is the attitude of our mind toward these things.
If we're troubled or overly concerned about someone or obsessed with certain feelings day in and day out, then we should realize we're not yet free of the net of passion in the astral realm. Or if we're saddened by the loss of some possessions, then we're still inside the astral realm. If certain losses occur that may create difficulties and hindrances for the family, then of course it doesn't matter if we worry a little. But if the loss is not going to have too big an effect on the family, and we still feel very attached to these possessions and worry too much, then we should realize our level is still not very high.
We measure our level not only by sitting and seeing the Light and listening to the Sound. In spiritual practice, we should be careful every hour of the day. It's not only the two and a half-hour meditation period that counts as practice. We have to be on constant vigilance, knowing when our level is falling or rising. We should watch our own responses when people scold us, and see if we feel that our ego or self-respect is hurt. Or when people take our things or damage our property, see if we react strongly. This way we'll know if our ego has arisen at that moment.
Of course, we have to protect our property, feelings and families. However, protection is different from excessive craving and attachment. Every one of us has the right to protect our own emotions, family and possessions. However, if we feel very miserable and painful about these things and are unable to let go, then we must hurry to do more meditation.
For those of us who are practicing the Quan Yin Method, Quan Yin (contemplation on the Sound) for at least one hour each day is essential in order to erase the effects of the world on us, and for our spirit to attain genuine bliss. Of course, even if you only practice a little bit, you can still get a joyful feeling, but you won't feel completely happy.
Of course, it may be difficult to do Quan Yin for one whole hour, but you still have to try your best. Sometimes the situation improves after practicing for twenty minutes. The body becomes more stable and the spirit more inspired. Then the body feels nothing. By this time the initial atmosphere of excitement and instability will be gone. All will be well if only we endure it for a while.
~ SMCH, Hsihu, Formosa, October 10, 1992