Có người đã đặt một câu hỏi mà Sư Phụ vừa đọc buổi trưa nay. Người đó nói ông ta muốn theo học với Sư Phụ, nhưng lưỡng lự vì Sư Phụ là phụ nữ. (Mọi người cười.)
Nếu không có người nữ trên thế giới này, làm sao chúng ta có thể hiện hữu? Làm sao Chúa Giê Su có thể đến thế giới? Hoặc Phật Thích Ca? Hoặc tất cả những vĩ nhân khác? Thật là mâu thuẩn.
Nếu không có người nữ trên thế giới này, làm sao chúng ta có thể hiện hữu? Làm sao Chúa Giê Su có thể đến thế giới? Hoặc Phật Thích Ca? Hoặc tất cả những vĩ nhân khác? Thật là mâu thuẩn.
Quý vị thấy không, đây là tánh tự nhiên của nhân loại: chúng ta thật đã quên nguồn gốc, quên người tạo ra chúng ta. Nếu chúng ta có thể dễ dàng quên ơn người nữ, gồm cả tình thương, sự chăm sóc của mẹ và chị chúng ta đã dâng hiến cho thế giới này, thì làm sao chúng ta có thể nhớ đến Thượng Đế? Điều này quả là khó. Phụ nữ là mẹ của những ''vật thể'' rất hữu hình và rất gần, thật gần với chúng ta, mỗi ngày chúng ta biết về họ, mà chúng ta vẫn quên và bất chấp đến họ. Như vậy, làm sao chúng ta biết đến Thượng Đế, một vị ở rất xa, rất trừu tượng, rất siêu hình và chúng ta chưa gặp bao giờ.
Sư Phụ không than phiền về sự thật này. Sư Phụ biết giá trị của mình. Sư Phụ không cần ai khen chê. Phải. Công lao của người nữ đối với thế giới này thật không thể phủ nhận. Phụ nữ là mẹ của tất cả các vị Phật và Thánh trong quá khứ, hiện tại và tương lai. Tại sao chúng ta tôn sùng Mẹ Maria? Tại sao? Bà cũng là một người đàn bà bình thường, bà là một phụ nữ. Đó là do sự kính nể của chúng ta với Chúa Giê Su. Như chúng ta biết Mẹ Maria không làm phép lạ, hay giúp người nào, tại sao chúng ta lại kính trọng bà? Bởi vì bà đã có giá trị, có công cưu mang và đem Chúa Giê Su đến thế giới chúng ta.
Như thế, nếu quý vị có thể kính trọng một người phụ nữ vì bà sanh ra một vị thánh, thì tại sao quý vị không quý trọng một vị nữ thánh? Quý vị có thấy Sư Phụ có khác Thánh Theresa không? Sư Phụ tệ hơn Mẹ Maria hả? Sư Phụ đã làm gì ghê gớm đối với quý vị chưa? Sư Phụ có dạy quý vị điều gì xấu, điều gì sai không?
Nam giới hay nữ giới chỉ là vấn đề tư tưởng mà thôi bởi vì bên trong chúng ta đều giống nhau. Đó là sự sai lầm trong nhận thức của chúng ta. Khi Sư Phụ nói ''nữ'' thánh, Sư Phụ không có ý khoe khoang về mình. Sư Phụ nói theo sự phân loại, như trong danh từ tây phương diễn tả một vị thánh. Nhưng thật ra, Sư Phụ không thích bất kỳ sự phân chia nào. Có hiểu không?
Thánh nhân là một người có đạo đức, giúp đỡ và thương yêu người khác, là người hết lòng với Thượng Đế, và trên hết, họ là người đã khai ngộ. Như vậy, nếu một người đã khai ngộ, biết thương người và tận tụy vì Thượng Đế, ông hay bà ấy là một vị thánh. Cho nên, dựa theo định nghĩa của Thiên Chúa giáo Tây phương, Sư phụ nghĩ mình là một vị thánh, không phải sao? Quý vị thấy có đúng không? Có chấp nhận được không? (Mọi người vỗ tay.) Cảm ơn.
Sư Phụ không than phiền về sự thật này. Sư Phụ biết giá trị của mình. Sư Phụ không cần ai khen chê. Phải. Công lao của người nữ đối với thế giới này thật không thể phủ nhận. Phụ nữ là mẹ của tất cả các vị Phật và Thánh trong quá khứ, hiện tại và tương lai. Tại sao chúng ta tôn sùng Mẹ Maria? Tại sao? Bà cũng là một người đàn bà bình thường, bà là một phụ nữ. Đó là do sự kính nể của chúng ta với Chúa Giê Su. Như chúng ta biết Mẹ Maria không làm phép lạ, hay giúp người nào, tại sao chúng ta lại kính trọng bà? Bởi vì bà đã có giá trị, có công cưu mang và đem Chúa Giê Su đến thế giới chúng ta.
Như thế, nếu quý vị có thể kính trọng một người phụ nữ vì bà sanh ra một vị thánh, thì tại sao quý vị không quý trọng một vị nữ thánh? Quý vị có thấy Sư Phụ có khác Thánh Theresa không? Sư Phụ tệ hơn Mẹ Maria hả? Sư Phụ đã làm gì ghê gớm đối với quý vị chưa? Sư Phụ có dạy quý vị điều gì xấu, điều gì sai không?
Nam giới hay nữ giới chỉ là vấn đề tư tưởng mà thôi bởi vì bên trong chúng ta đều giống nhau. Đó là sự sai lầm trong nhận thức của chúng ta. Khi Sư Phụ nói ''nữ'' thánh, Sư Phụ không có ý khoe khoang về mình. Sư Phụ nói theo sự phân loại, như trong danh từ tây phương diễn tả một vị thánh. Nhưng thật ra, Sư Phụ không thích bất kỳ sự phân chia nào. Có hiểu không?
Thánh nhân là một người có đạo đức, giúp đỡ và thương yêu người khác, là người hết lòng với Thượng Đế, và trên hết, họ là người đã khai ngộ. Như vậy, nếu một người đã khai ngộ, biết thương người và tận tụy vì Thượng Đế, ông hay bà ấy là một vị thánh. Cho nên, dựa theo định nghĩa của Thiên Chúa giáo Tây phương, Sư phụ nghĩ mình là một vị thánh, không phải sao? Quý vị thấy có đúng không? Có chấp nhận được không? (Mọi người vỗ tay.) Cảm ơn.