Một câu chuyện khác về một anh chàng, có lẽ là người Nhật. Anh lăng nhăng với vợ của một viên trưởng khu gì đó. Khi bị khám phá ra, anh buộc phải giết người chồng, mang bà vợ chạy trốn. Bây giờ cả hai trở thành kẻ trộm. Nhưng người đàn bà phản bội đó rất tham lam nên dần dần anh này kinh tởm cô ấy quá mà bỏ đi. Anh đến ở một nơi khác, không trộm cắp nữa, mà làm một người ăn mày. Ban ngày anh ra ngoài xin ăn; đến đêm về nhà. Anh bắt đầu đẽo núi, vì con đường trên núi rất hiểm nghèo. Nhiều người đã chết ở đó. Nên anh cố làm một việc gì tốt trước khi chết. Vì anh rất hối hận về những điều đã làm trước kia và nghĩ mình rất xấu xa. Bây giờ không những sám hối mà anh còn làm điều tốt hơn để chuộc lỗi lầm. Không phải chỉ nói miệng, 'Ồ, tôi xin lỗi, tôi sẽ không bao giờ làm vậy nữa.' là xong. Nhưng chúng ta phải làm ngược lại để đền bù những gì chúng ta đã làm trước đó.
Vì thế, bây giờ, người này mỗi ngày, mỗi đêm, một mình đẽo đường qua núi. Một ngày nọ, con trai của vị trưởng khu bị giết đó, bắt được anh và muốn giết anh. Người đẽo núi này nói, 'Tôi sẵn sàng nạp mạng cho anh, anh có thể giết tôi; nhưng hãy để tôi làm xong việc này đã, một việc thiện lành duy nhất trong đời tôi, sau đó anh có thể giết tôi.'
Con trai vị trưởng khu trả lời, 'Được.' Thế rồi anh chờ quanh quẩn ở đó. Nhưng rồi anh chán quá, không có việc gì làm. Cho nên anh đã giúp người kia đẽo đường qua núi luôn. Sau một thời gian đường hầm qua núi hoàn tất và mọi người qua lại một cách an toàn.
Kẻ sát nhân kia nói với con trai vị trưởng khu, 'Bây giờ anh có thể giết tôi được rồi.' Nhưng người con của kẻ thù nọ quỳ xuống, khóc và nói rằng, 'Sao tôi có thể giết anh được? Anh đã thành thầy của tôi rồi.' Bởi trong những năm làm việc với nhau, đẽo núi, cậu con trai rất khâm phục những đức tính của người mà anh định giết, người mà trước kia đáng lẽ là kẻ thù của anh. Nhưng bây giờ, anh ấy đã thay đổi hoàn toàn, chỉ nghĩ tới điều tốt, nghĩ tới hy sinh, cống hiến mà thôi.
Hồi xưa có lẽ anh là người tốt. Nhưng có lẽ bị người đàn bà không tốt nọ quyến rũ, và vì cô ấy mà anh đã làm những điều xấu. Vì là người tốt nên anh biết chuyện đó là xấu mà bỏ cô ấy và trở thành con người thật của anh. Vì thế, bất kể anh đã xấu như thế nào, bất kể mới đầu anh xấu hay tốt, nhưng vì anh sám hối, hoàn toàn muốn cải đổi chính mình và muốn làm việc thiện lành cho xã hội, cho người khác, nên anh đã khiến cho kẻ thù, người định giết anh, rất khâm phục. Không những khâm phục mà còn trở thành một người vô bạo lực nữa. Dù người con trai kia có tốt cách mấy đi nữa, nếu giết người này là anh ấy sẽ gặp rắc rối, trong tâm sẽ luôn luôn mang cảm giác tội lỗi, và sẽ không tốt cho ai cả. Vì thế, anh ấy đã cải biến người con trai đó thành một người tốt. Không những anh đã cải hóa chính mình mà còn cải hóa cả kẻ thù và sự sân hận giữa hai gia đình trở thành tốt lành và thân thiện. Đây là một việc làm phi thường.
Vì vậy, quý vị thấy rằng trau giồi chính mình rất quan trọng và thật ra đó là phương cách duy nhất. Nếu muốn trau giồi thế giới, muốn giúp thế giới, chúng ta phải thật sự trau giồi và thăng hoa chính mình. Không còn cách nào khác. Cho nên cách chúng ta đang tu hành với nhau là cả bên trong lẫn bên ngoài. Bên trong, chúng ta tiếp xúc với lực lượng vạn năng qua Pháp Môn Quán Âm, qua Ánh Sáng và Âm Thanh mỗi ngày, cho chúng ta có thêm sức mạnh để cải biến cá tánh bên ngoài, thói quen bên ngoài mà chúng ta đã tích lũy, không những từ khi lọt lòng mà từ hàng trăm, hàng ngàn kiếp trước. Nó rất là mạnh nên chúng ta phải dùng lực lượng nội tại và phải quyết tâm sửa đổi. Rất khó, nhưng chúng ta phải làm. Nếu kiếp này không làm, kiếp sau chúng ta sẽ phải trở lại làm nữa. Nếu kiếp sau không làm, sẽ phải trở lại nữa, và lại nữa, và lại nữa, chịu rất nhiều đau khổ. Nếu bây giờ quý vị lười biếng, không muốn tu với tôi, pháp môn mà tôi đã dạy, thì tùy ý quý vị đó. Quý vị có thể trở lại nhiều lần, quý vị cứ tự nhiên. Nhưng tôi không cần trở lại, tôi có những việc khác phải làm.
Con trai vị trưởng khu trả lời, 'Được.' Thế rồi anh chờ quanh quẩn ở đó. Nhưng rồi anh chán quá, không có việc gì làm. Cho nên anh đã giúp người kia đẽo đường qua núi luôn. Sau một thời gian đường hầm qua núi hoàn tất và mọi người qua lại một cách an toàn.
Kẻ sát nhân kia nói với con trai vị trưởng khu, 'Bây giờ anh có thể giết tôi được rồi.' Nhưng người con của kẻ thù nọ quỳ xuống, khóc và nói rằng, 'Sao tôi có thể giết anh được? Anh đã thành thầy của tôi rồi.' Bởi trong những năm làm việc với nhau, đẽo núi, cậu con trai rất khâm phục những đức tính của người mà anh định giết, người mà trước kia đáng lẽ là kẻ thù của anh. Nhưng bây giờ, anh ấy đã thay đổi hoàn toàn, chỉ nghĩ tới điều tốt, nghĩ tới hy sinh, cống hiến mà thôi.
Hồi xưa có lẽ anh là người tốt. Nhưng có lẽ bị người đàn bà không tốt nọ quyến rũ, và vì cô ấy mà anh đã làm những điều xấu. Vì là người tốt nên anh biết chuyện đó là xấu mà bỏ cô ấy và trở thành con người thật của anh. Vì thế, bất kể anh đã xấu như thế nào, bất kể mới đầu anh xấu hay tốt, nhưng vì anh sám hối, hoàn toàn muốn cải đổi chính mình và muốn làm việc thiện lành cho xã hội, cho người khác, nên anh đã khiến cho kẻ thù, người định giết anh, rất khâm phục. Không những khâm phục mà còn trở thành một người vô bạo lực nữa. Dù người con trai kia có tốt cách mấy đi nữa, nếu giết người này là anh ấy sẽ gặp rắc rối, trong tâm sẽ luôn luôn mang cảm giác tội lỗi, và sẽ không tốt cho ai cả. Vì thế, anh ấy đã cải biến người con trai đó thành một người tốt. Không những anh đã cải hóa chính mình mà còn cải hóa cả kẻ thù và sự sân hận giữa hai gia đình trở thành tốt lành và thân thiện. Đây là một việc làm phi thường.
Vì vậy, quý vị thấy rằng trau giồi chính mình rất quan trọng và thật ra đó là phương cách duy nhất. Nếu muốn trau giồi thế giới, muốn giúp thế giới, chúng ta phải thật sự trau giồi và thăng hoa chính mình. Không còn cách nào khác. Cho nên cách chúng ta đang tu hành với nhau là cả bên trong lẫn bên ngoài. Bên trong, chúng ta tiếp xúc với lực lượng vạn năng qua Pháp Môn Quán Âm, qua Ánh Sáng và Âm Thanh mỗi ngày, cho chúng ta có thêm sức mạnh để cải biến cá tánh bên ngoài, thói quen bên ngoài mà chúng ta đã tích lũy, không những từ khi lọt lòng mà từ hàng trăm, hàng ngàn kiếp trước. Nó rất là mạnh nên chúng ta phải dùng lực lượng nội tại và phải quyết tâm sửa đổi. Rất khó, nhưng chúng ta phải làm. Nếu kiếp này không làm, kiếp sau chúng ta sẽ phải trở lại làm nữa. Nếu kiếp sau không làm, sẽ phải trở lại nữa, và lại nữa, và lại nữa, chịu rất nhiều đau khổ. Nếu bây giờ quý vị lười biếng, không muốn tu với tôi, pháp môn mà tôi đã dạy, thì tùy ý quý vị đó. Quý vị có thể trở lại nhiều lần, quý vị cứ tự nhiên. Nhưng tôi không cần trở lại, tôi có những việc khác phải làm.