Không phải là sau khi thiền, trăm lần đủ cả trăm, chúng ta sẽ đạt được mọi điều mình muốn. Không phải vậy. Ðiều quan trọng là, dù có đạt được điều mình muốn hay không, chúng ta vẫn vui vẻ, và sẽ tìm cách để đạt được những chuyện khác. Thay vì đứng dậm chân tại chỗ, cảm thấy đau khổ về những điều mình bị mất, hay những điều không thể đạt được, chúng ta trở nên khôn khéo, uyển chuyển hơn, rồi thử rất nhiều, rất nhiều cách để đạt được những chuyện khác, và vui với tiến trình này. Ðây là lợi ích của thiền định. Chúng ta hầu như lúc nào cũng hạnh phúc.
Tôi không muốn quý vị có ảo tưởng rằng khi quý vị thiền, mọi thứ sẽ đến theo ý muốn. Cũng có. Nhưng đôi khi hoàn cảnh cũng không tốt lắm, những điều chúng ta mong muốn không xảy ra. Và đôi khi Thượng Ðế cho chúng ta một hoàn cảnh bất thường, và nếu không có thiền định, chúng ta sẽ không nắm vững được vấn đề. Chúng ta bắt đầu thấy đau khổ vì hoàn cảnh xảy ra không đúng ý mình. Cho nên, không phải nếu chúng ta thiền thì mọi việc sẽ luôn thuận lợi. Không phải lúc nào cũng được vậy, nhưng chúng ta có thể cười với hoàn cảnh, thay vì khóc. Khi đã có trí huệ dự trữ bên trong, đạt được qua sự khai ngộ, nếu gặp trở ngại chúng ta luôn luôn có thể đối phó được. Ðó là lý do tại sao hầu hết mọi người tôn sùng các vị thánh, những vị xuất gia, linh mục và tu sĩ, v.v... Người ta tôn sùng những vị tu hành thật sự, những vị đã thật sự khai ngộ bên trong, vì họ luôn luôn có hạnh phúc, tự tại và đáng tin cậy. Nhiều người tin theo họ, dù rằng nhiều khi họ không tìm danh lợi hay đệ tử. Nhưng người ta muốn kết bạn với những vị thánh thiện này. Và trong hầu hết mọi hoàn cảnh, những người tu hành tâm linh luôn luôn có sự may mắn.
Nói chung, đệ tử của bất cứ vị Minh sư nào cũng có hạnh phúc, may mắn và đạt được mọi sự mong muốn trong đời, về phương diện thể chất, tinh thần hay tình cảm, và dĩ nhiên là về mặt tâm linh. Ngày họ rời bỏ thân thể vật chất, họ đi thẳng lên thiên đàng. Chắc chắn là vậy. Cho nên, để có được hạnh phúc, ngay cả trong đời sống vật chất này, chưa nói tới thiên đàng, để có được hạnh phúc tại đây, để sống một cuộc đời sung sướng, và làm một người thông minh hơn tại đây, chúng ta phải có thiền định. Tôi hy vọng tôi không làm phật ý quý vị. Chúng ta có thể đã rất thông minh rồi, nhưng chúng ta chưa sử dụng hết lực lượng não bộ của mình. Chỉ sử dụng có 5% hay 10% mà chúng ta đã rất tài giỏi rồi, đã sáng chế được rất nhiều thứ. Cho nên giả sử quý vị thiền và sử dụng nhiều lực lượng não bộ hơn, dĩ nhiên quý vị sẽ thông minh hơn.
Người bình thường chỉ sử dụng tối đa 10% lực lượng não bộ. Ðây là điều ai cũng biết, đã được khoa học chứng minh. Vậy chúng ta để 80% hay 90% còn lại ở đâu? Bị lãng phí. Ðó là lý do tại sao chúng ta không giống như những chúng sinh toàn thiện. Chúng ta không cảm thấy trọn vẹn. Chúng ta cảm thấy bực bội và cảm thấy yếu đuối, bởi vì chúng ta chưa sử dụng được trọn vẹn lực lượng của mình. Cho nên thiền định, nói một cách khác, là để sử dụng trọn vẹn lực lượng của mình. Cho nên thiền định chúng ta có thể nói một cách khác là tận dụng lực lượng trọn vẹn của mình. Ðó là lý do của thiền định. Ðó là ý nghĩa của thiền định: để khai thác trọn vẹn năng lực của mình, để chúng ta có thể trở thành Toàn Năng, giống như là Thượng Ðế, hay tối thiểu, như là con cái của Thượng Ðế. Bằng không, đôi khi chúng ta cũng không có đủ sức chăm sóc những vấn đề nhỏ hay chuyện nhỏ, không luôn luôn thành công trọn vẹn theo ý mình, bởi vì chúng ta thiếu lực lượng, hay thiếu trí huệ. Vì vậy, nhận biết Thượng Ðế là nhận biết chính mình hoàn toàn, và khi nhận biết chính mình hoàn toàn, chúng ta nhận biết Thượng Ðế. Lúc đó, vì chúng ta đồng nhất với Thượng Ðế, chúng ta sẽ giống y như Ngài, theo cách Ngài đã tạo nên chúng ta, bởi vì Thượng Ðế tạo nên con người qua hình ảnh của chính Ngài.
Lisbon, Bồ Ðào Nha, ngày 7 tháng 5, 1999
(nguyên văn tiếng Anh) - DVD số 645
Nói chung, đệ tử của bất cứ vị Minh sư nào cũng có hạnh phúc, may mắn và đạt được mọi sự mong muốn trong đời, về phương diện thể chất, tinh thần hay tình cảm, và dĩ nhiên là về mặt tâm linh. Ngày họ rời bỏ thân thể vật chất, họ đi thẳng lên thiên đàng. Chắc chắn là vậy. Cho nên, để có được hạnh phúc, ngay cả trong đời sống vật chất này, chưa nói tới thiên đàng, để có được hạnh phúc tại đây, để sống một cuộc đời sung sướng, và làm một người thông minh hơn tại đây, chúng ta phải có thiền định. Tôi hy vọng tôi không làm phật ý quý vị. Chúng ta có thể đã rất thông minh rồi, nhưng chúng ta chưa sử dụng hết lực lượng não bộ của mình. Chỉ sử dụng có 5% hay 10% mà chúng ta đã rất tài giỏi rồi, đã sáng chế được rất nhiều thứ. Cho nên giả sử quý vị thiền và sử dụng nhiều lực lượng não bộ hơn, dĩ nhiên quý vị sẽ thông minh hơn.
Người bình thường chỉ sử dụng tối đa 10% lực lượng não bộ. Ðây là điều ai cũng biết, đã được khoa học chứng minh. Vậy chúng ta để 80% hay 90% còn lại ở đâu? Bị lãng phí. Ðó là lý do tại sao chúng ta không giống như những chúng sinh toàn thiện. Chúng ta không cảm thấy trọn vẹn. Chúng ta cảm thấy bực bội và cảm thấy yếu đuối, bởi vì chúng ta chưa sử dụng được trọn vẹn lực lượng của mình. Cho nên thiền định, nói một cách khác, là để sử dụng trọn vẹn lực lượng của mình. Cho nên thiền định chúng ta có thể nói một cách khác là tận dụng lực lượng trọn vẹn của mình. Ðó là lý do của thiền định. Ðó là ý nghĩa của thiền định: để khai thác trọn vẹn năng lực của mình, để chúng ta có thể trở thành Toàn Năng, giống như là Thượng Ðế, hay tối thiểu, như là con cái của Thượng Ðế. Bằng không, đôi khi chúng ta cũng không có đủ sức chăm sóc những vấn đề nhỏ hay chuyện nhỏ, không luôn luôn thành công trọn vẹn theo ý mình, bởi vì chúng ta thiếu lực lượng, hay thiếu trí huệ. Vì vậy, nhận biết Thượng Ðế là nhận biết chính mình hoàn toàn, và khi nhận biết chính mình hoàn toàn, chúng ta nhận biết Thượng Ðế. Lúc đó, vì chúng ta đồng nhất với Thượng Ðế, chúng ta sẽ giống y như Ngài, theo cách Ngài đã tạo nên chúng ta, bởi vì Thượng Ðế tạo nên con người qua hình ảnh của chính Ngài.
Lisbon, Bồ Ðào Nha, ngày 7 tháng 5, 1999
(nguyên văn tiếng Anh) - DVD số 645